à còn nhớ thủa ấy tôi luôn ngồi ngay sát bảng và trong những giờ quằn quại toát mồ hôi đó có lần tôi lỡ đánh một tiếng rắm xuống lớp điều đó làm tôi còn ngượng ngập cả mấy buổi sau dù không biết có ai biết đó là tiếng rắm của tôi giữa những cô cậu học trò ngồi san sát nhau như gia súc bị tống lên xe chở đến lò mổ…Bạn thừa sức chứng minh dù không thiếu những vị kỷ, đố kị, hèn nhát… không thể không có trong con người thì bạn vẫn là một người sống cao thượng (không đồng nghĩa với đầy yêu thương) và khiêm tốn.Vừa đỡ mệt sau căng thẳng, vừa đem lại cảm giác tự nhiên, hoà đồng.Bạn cứ ăn và thấy nuốt được.Chị út hỏi ngay: Sao thế? Lắc đầu.Việt Nam vô địch! Việt nam vô địch! Họ gào lên.Nhưng tôi không quen phản đối.Mẹ: Em cảm ơn các bác đã lo cho cháu.Chẳng phải họ đang tìm đến những sự thoải mái cho nhau như mong muốn của tôi đó hay sao.Bạn hát hoặc tiếng động cơ của bạn át đi âm thanh phố phường bủa vây.