Em muốn cùng anh chạy vòng quanh công viên những buổi sáng tinh mơ.Bao nhiều năm ở thành thị rồi mà quanh năm vẫn chiếc quần lụa đen và áo bà ba.Tôi dẫn ông anh ra chỗ chải đầu.Với họ, thức trắng đêm viết, đọc rồi ngủ li bì đến 3 giờ chiều không phải là triệu chứng của cô độc, bệnh tật mà là sống vô tổ chức, thiếu nghị lực.Chơi là làm một bài thơ hay để được chửi.Ông đặt tay nàng lên vành tai và nói: Anh muốn thú nhận với em một điều.Chính trị là một cuộc chiến.Ta cũng được đi câu.Nó bắt chước tôi, dần dà cũng thành của nó, tôi chả nhớ tôi bắt chước ai.Bảo keo xịt tóc miễn phí.