Lồn Đụ

đến nhà con ghệ chơi, nhưng má cô ấy lại trẻ hơn cả con gái mình

  • #1
  • #2
  • #3
  • Nhưng dù có ông nào bảo đời thực ảo khôn lường, sướng có khi là khổ, khổ có khi là sướng, mới có khi là cũ, cũ có khi là mới, xã hội nào mà chả như xã hội nào, cải tạo mà làm gì thì kệ cha ông ta. Khán giả sôi động phết. Dù những kinh nghiệm đó rất dễ tìm với một cảm quan chịu khó rung động.

    Đó chỉ là những bức tường lửa sơ sài non nớt. Và bị bắt vở thì mặt mũi tối sầm như mặt trời bị cho một chầy lặn luôn. Nhưng là lợn thì rất hay tự hào.

    Dưới nhà, cháu giúp việc đang nấu ăn sáng. Tiếp đó đến cuốn sách, đến cái cùi chỏ phải rồi mới đến cái vai phải hoặc nách của bạn. Để là một người am hiểu nghệ thuật, biết đàn hát vẽ vời? Bạn chỉ đọc vài trăm cuốn truyện, bập bẹ đánh được bài sòn sòn sòn đô sòn, và không biết đánh bóng một quả táo… Bạn chỉ có bản năng.

    Cái đó không làm tôi khinh bỉ, cũng chả xấu hổ khi người trên đường ngoái lại nhìn. Nhu cầu của bạn không cao. Tôi định kiến và chủ quan quá chăng? Thù dai quá chăng? Sau khi cô ta không duyệt cái đơn xin nhập lớp sau thời gian bảo lưu của mình.

    Tất nhiên, tôi sẽ chẳng bao giờ đặt chân lên hòn đảo của ông để làm phiền đâu. Sau khi biết có những kẻ ác thế nào, những cuộc chiến đẫm máu đau thương thế nào và loài người đã từng hờ hững thế nào. Hay lại phải để tôi tiếp tục mất ngủ mà sáng tạo ra nó?

    Nhưng trong đời sống thì tôi dễ phức tạp hoá vấn đề. Im lặng là lá vàng, là mùa thu vàng. Bất chấp lời kêu gọi cứ 30 phút lại trào ra khỏi miệng loa: Mong quí vị giữ gìn vệ sinh chung, không nói những lời lẽ thiếu văn minh và không hút thuốc… Khi vào sân, những người bảo vệ yêu cầu bỏ chai nước khoáng lại.

    Chà, ta thua hắn, có lẽ. Cháu hôm nay đi không xin phép là cháu sai. Mà có lóe thì rủ thằng bạn đi cùng, cho nó nhảy vào đó ngồi, gọi một chai rượu, mấy con cá nướng, rồi lấy cớ chụp nó chụp chung luôn.

    Lại có kẻ ngồi nghiêng nghiêng đầu, tay chống cằm quan sát bà già. Đánh dấu được bao nhiêu sự thật, bao nhiêu thời khắc. Em sẽ thôi cảm giác về hư vô, em sẽ thôi cảm giác về dục vọng, em sẽ thôi cảm giác về em, em sẽ thôi cảm giác về tôi hay bất cứ ai bất cứ điều gì.

    Nhưng sống là gì nếu chỉ biết chịu đựng nhau. Họ kinh doanh khách sạn. Đây là một sự tham lam.

    Dù chỉ nhả ra từng tí, từng tí một cho một người nhiều thụ động. Để từ đó, không có sự coi thường lẫn nhau một cách chung chung giữa các thế hệ. Còn tôi không phải viết những điều tôi không thích.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap