Vì không thuê được phòng ngủ, tôi đành thuê phòng trong một ga ra xe hơi.Nói cho đúng, đây là một bệnh viện chữa thần kinh.Tôi cũng muốn các vị độc giả cuốn này xâm lên ngực câu: "Những nhà kinh doanh không biết thắng ưu sầu sẽ chết sớm".Thực tôi không còn thì giờ mà cũng không còn sức để lo lắng nữa".Tôi tin chắc rằng không bao giờ tôi nghĩ ra được cách cải tạo đó nếu tôi cứ rối rắm như trước.Tôi hiểu tại sao có những người đâm đầu từ trên lầu xuống đất.Hoá công cho ta nhịn uống, nhịn ăn được lâu hơn là nhịn ngủ.Rồi về nhà, vẫn khóc như con nít.Mấy năm trước có lần tôi lại nghĩ một đêm tại nhà hai vợ chồng bà.Tâm hồn tôi chưa bao giờ bị kích thích đến thế.