Đó, một bà cụ bệnh tật, đội nặng cả một thế kỷ trên mái tóc bạc phơ, trí nhớ thì lu mờ mau đến nỗi chính con gái cụ mà cụ không nhận ra được nữa, vậy mà còn chú ý đến chiếc áo như vậy đó! Các độc giả tu mi đọc những hàng này không còn nhớ một chút gì về những bộ đồ và những áo sơ mi bận cách đây 5 năm, mà cũng chẳng thích nhớ tới làm chi. Chúng tôi biết kiểu chưa được hoàn toàn và muốn sửa chữa lại cho thiệt vừa ý. Mới đầu, hạnh phúc của ông bà đầy đủ quá, hoàn toàn quá, đến nỗi có khi cả hai đều quỳ gối, cầu xin Thượng đế gìn giữ họ trong cảnh thần tiên đó.
Có một định luật quan trọng nhất mà chúng ta phải theo khi giao thiệp. Tôi không cần phải thưa với ông rằng ông không chịu trách nhiệm gì về những lời chỉ bảo của ông hết. Một hôm, hai cha con triết gia R.
Chưa bao giờ người ta thấy hạnh phúc thiêng liêng trong gia đình chói lọi rực rỡ như vậy. Giáo sư William James, giáo sư Harry A. Vậy có lẽ ông đã tự nghĩ: "Hãy khoan, đợi một chút.
Tôi sắp chạy lại thang máy. Tôi chỉ xin phí tổn cho một hướng đạo sinh, mà ông chịu phí tổn cho tới năm người và cả cho tôi nữa, ông lại còn cho tôi một tờ tín dụng trạng để tới châu u, lãnh một ngàn mỹ kim. Rồi một đêm, ông nảy ra một ý.
Lòng tốt của ông có kết quả là khuyến khích những người có hảo ý. Vậy muốn thay đổi một người mà không làm cho họ phật ý, giận dữ, bạn phải: "Lấy công tâm nhận những sự gắng sức của họ, khen những tấn tới nhỏ nhất của họ. Nhưng đối với những "quái vật" như trong số những người mắc nợ tôi, thì tôi còn ngờ kết quả lắm"!
Nếu ngài có một vài cô em, chắc hẳn cũng không muốn cho các cô đọc những bài quảng cáo đó. Ông giáo hồi âm, an ủi cậu, nói cậu rất thông minh, làm việc lớn được, đời sẽ tươi sáng hơn và cuối thư, cho cậu một chân giáo viên. Vậy nếu bạn muốn được thương mến, xin nhớ quy tắc thứ hai này:
Lão Tử cũng đã đem ra dạy học trò. Khi nào gặp Ngài Tổng thống, tôi sẽ chê Ngài chỗ đó". Thực vậy, vì nếu bạn thua.
Đã khai số tiền đó thì phải đóng thuế". Bức thư ấy, tôi chép lại đây. Ông Gaw tiếp: "Tôi cũng mới hay đây, khi kiếm địa chỉ của ông trong Điện thoại niên giám".
Rồi thì sẽ cho bà ta một bài học đích đáng. Bạn cho vậy là con nít ư? Có lẽ là con nít thiệt. Và xin ông cho biết, theo ý ông, chừng bao nhiêu tiền thì nên mua".
Được một tuần, chủ và thợ hòa giải với nhau và đình công chấm dứt trong một không khí êm đềm và thân mật. Overstreet viết: "Hành động do những thị dục căn bản của ta mà phát sanh. Cho nên, ta càng làm cho một người nói nhiều tiếng "có" bao nhiêu thì người đó càng dễ thuận ý theo đề nghị của ta bấy nhiêu".