Thật vậy, chỗ đất chàng đã chọn chứa đầy đá.Chúng túa xuống mọi sinh vật kỳ lạ của khu rừng Mê Hoặc, xuống cả thần Gnome, Bà chúa hồ, Nữ hoàng Sequoia, Ston - Mẹ Đá.Nhưng rồi ông chậc lưỡi đồng ý.Tại sao? Chàng cũng không biết nữa.- Bởi vì hồ của ta không có sự lưu thông.Bây giờ anh biết nói chuyện với ai? Nott cưỡi ngựa vẩn vơ trong khu rừng mà chẳng biết phải đi đâu.- Hỡi thần Gió - Chúa tể của Số phận và May mắn, Người ở đâu? Con muốn được cảm ơn Người.Nhưng cư dân của khu rừng Mê Hoặc và trong vương quốc không chú ý gì tới hiện tượng này lắm.Một lần nữa họ lại ôm lấy nhau thật chặt.Sid nằm đó ngắm nhìn mảnh đất nhỏ mình vừa mới vun xới.