Trước thì cảm giác người nặng trịch, không tài nào động cựa. Mẹ bảo tiền này ăn thua gì so với chữa bệnh của bác con, tốn kém thế mà có chữa được đâu. Đôi khi tôi cảm ơn mình vì làm cái việc mà thời đại mình sớm muộn cũng sẽ phải làm đồng loạt: Tự quyết.
Và cuộc đấu tranh hiện tại của bạn là với chính những người thân. Nhưng vấn đề đó lại là loại cảm xúc bất mãn về cảm xúc tự nhiên. Vì thế, ông hãy nói chuyện với tôi như một đối tác làm ăn.
Bạn đang còn đầy sự đánh giá bạn và nhiều thứ khác bằng những chuẩn mực cổ hủ của họ. Sẽ là đê tiện khi đòi hỏi lòng bao dung cho sự kém cỏi trong nghệ thuật. Rồi cũng như chuyện ích kỷ, khi những điều đó trở thành xu thế chung thì người trong cuộc không thấy bứt rứt.
Ông cụ bảo thích nhấm nháp sự đau đớn ấy. Nhưng thế giới của bạn, đời sống của bạn vắng bóng đàn bà. Có thể làm tăng nội lực và liên kết giữa các cá thể.
Nó vẫn còn hoang dã. Ông sợ những tiếng rơi uất hận ấy sẽ làm vỡ giấc dịu êm hiếm hoi của vợ. Bạn chỉ muốn họ nhìn vào sự thật nếu họ còn khả năng nhìn.
Đúng là thân làm tội đời! Bố sẽ không phải chuẩn bị tinh thần đi uống rượu làm quen với mấy ông to to mà mai đây nếu bạn xong cái bằng, họ sẽ dễ làm sếp của bạn. Chơi là định nghĩa rành mạch từng sự vật mà cũng xóa nhòa tất cả các khái niệm.
Chả là hôm qua có chuyện. Bình truyền chất đầu giường rỏ tong tỏng. Khi mà bạn xa rời hết bạn bè, rời xa cái thủa đấm đá đùa chơi, mồ hôi còn ướt đầm quần áo trong suốt những tiết học.
Thất vọng khi họ lại thích kiểu vờ vịt hài hước chun chút vì với họ, đó mới là sự thật, mới là biết điều, mới là khiêm tốn. Thế là một hôm ngồi ngáp dưới quầy hàng ế khách, thấy bác trai khoan thai bước ra khỏi cửa, rẽ trái (bên đó là hàng nước), bác gái bảo: Bây giờ cháu nói thế nào bác trai bỏ thuốc lào được thì bác cho là tài. Chúng thường là những việc vô danh và ít ai để ý thống kê.
Màu mận đương độ chín. Trước khi đến nhà ông ta, tôi miễn cưỡng. Có thể đó là trạng thái của một kẻ đã thỏa mãn và nhàm chán về dục vọng hoặc một kẻ luôn phải đè nén nó.
Đừng ví ta với sự chung chung của số đông. Trong lúc trò chuyện, chúng tôi gặp một người quen nữa. Giọt nước mắt như trộn lẫn ánh sáng, thương đau, hạnh phúc.