Tay cứ thả, tai cứ như điếc, miệng cứ như câm.Cho chuông báo thức kêu, thò tay tắt.Mướt mồ hôi để quên đi niềm trơ cứng ở xó lớp.Thất vọng vì không có một người để khâm phục vì sự chín chắn, nhân hậu và thông thái của tuổi tác.Nhưng trong khoảng này, ai đã thực sự chú tâm tích lũy điều đó bên cạnh việc lao vào guồng xoáy kiếm tiền.Hay tại nỗi cô đơn? Dòng họ của tôi cô đơn.Vì người tranh luận luôn lái vấn đề trệch khỏi lôgic của nó.Trong đầu óc bạn đầy rẫy những bức tường lửa.Em vẫn nhớ hồi mình chưa về một nhà chứ? Để anh kể lại thay em nhé.Cháu bảo: Con hơn cha là nhà có phúc ạ.