Chúng cố víu vào những kẽ ngón tay. Một giọng trầm, một giọng cao kiểu trẻ con. Vì sự mệt mỏi vì những nỗi lo của họ.
Ý nghĩ vẫn dồn dập nhưng chả mấy khi chọn được cái nào ra hồn hoặc thỏa mãn với sự lựa chọn ấy. Nàng không chịu nổi nỗi đau trong mắt ta nhưng nàng không ngoảnh mặt đi. Cảm giác của con người còn toàn diện chỉ khi họ còn dục vọng và điều tiết được nó.
- Có gì mạo phạm xin ngài tha lỗi. Tai họa có thể ập xuống bất cứ lúc nào. - Ông cụ tôi bị liệt toàn thân.
Những năm tháng cấp III chuyển sang lớp Văn ngồi như một thứ tượng gỗ trong giờ học và cả giờ nghỉ. Và anh đã đủ dũng cảm để nói rằng: Anh yêu em. Và bà già cần nhiều hộp nhựa hơn là lòng thương hại đâu đâu.
Tiếc là lại mất đi cái hứng đó giữa bóng mát của cây cối và những tiếng chim đủ loại. Đầu mùa có đợt rét lạ, hoa tàn hết. Chơi là thay đổi nhân loại mà cũng làm họ chả mảy may suy chuyển.
Tôi giới thiệu qua và bảo ông anh phải tắm để cho da ẩm rồi vào xông hơi khô. Nhưng ở đây các bác sẽ giúp cháu trở lại nhịp sinh hoạt bình thường mà tự cháu phá vỡ. Trong đầu óc bạn đầy rẫy những bức tường lửa.
Anh sẽ đánh mất lòng can đảm và tình thương chắt chiu của mình, có thể mất mãi mãi vì lúc mệt mỏi quên rằng: Đó chỉ là một sự mờ nhạt tạm thời của khao khát để cân bằng và nhẫn nhục. Nhưng vấn đề là tinh thần thật khó chia phần. Ngoan ngoãn lại cũng là chơi.
Thế nên mới chả bao giờ hiện sinh tất tần tật cả. Nên bạn bỏ qua như không. Gọi chung là hy sinh cũng không đúng mà là làm ăn cũng sai.
Tôi đùa: Bác cho cháu gặp để cháu tẩn một trận can tội hớt lẻo. Trên lề đường là những hàng quán chộn rộn người bâu đầy. Vừa là chị họ, vừa là sếp của tôi.
Tôi luôn có ấn tượng về sự kém nhiệt tình của những cậu con nhà giàu với những đối tượng không đem lại lợi ích cho họ. Không phải cái nhẹ bẫng bản chất của tờ giấy. Để làm sáng tỏ sự cần thiết, lợi ích của việc đọc cũng như tự tin về công việc của mình.