Ông ta không thể làm vừa lòng mọi người được cho nên bắt buộc phải từ chối, nhưng ông từ chối một cách khéo léo đến nỗi người ta vui vẻ ra về."Bạn cứ để người đó nói cho thỏa thích".Hai tiếng "của tôi" trong việc sinh nhai của loài người, là những tiếng quan trọng nhất, và khi biết suy tính đến hai tiếng đó, là biết khôn vậy.Lời cầu xin cuối cùng của ông là đừng để ông thấy mặt vợ ông.Ông có muốn biết tài sơn ghế của tôi không? - Trưa nay ông lại dùng cơm với tôi, tôi chỉ cho ông coi.Bạn cho vậy là con nít ư? Có lẽ là con nít thiệt.Nhà kỹ nghệ giữ lời hứa và tòa nhà cất xong đúng hẹn.Ông còn đưa cho nhiều bức thư giới thiệu tôi với các ông đại lý của ông.Ông Cobb trả lời: "Thưa ông, có lẽ tôi chỉ là người gặp nhiều may mắn nhất mà thôi".Chẳng may ông có một kẻ thù trong hội nghị: người đó là một nhà giàu có, và có quyền thế trong tỉnh.