– Cuối cùng thì anh cũng bị đánh gãy xương thôi. Và rồi cha của ông sau đó không còn cách nào kiếm đủ tiền để chuộc lại ông. - Thời gian trước đây, bà ta sở hữu khá nhiều tài sản và đã từng là khách hàng tốt của tôi.
- Vậy thì, các bạn hãy nói thử xem, làm thế nào để chúng ta tìm ra những cách thức nhằm thu hút sự may mắn đến với mỗi người? Cuối cùng, để sinh tồn, con phải bán hết các con ngựa, mấy người nô lệ và cả những bộ quần áo đẹp để lấy tiền mua thức ăn và chỗ ngủ. Bởi vì, tôi cần phải chăm lo cho gia đình và con cái của tôi sau này.
Cậu hãy thắng yên cương cho hai con lạc đà khỏe nhất, chú ý buộc theo những túi da lớn đựng nước và những túi lương thực cho cẩn thận. - Trong hai tháng, tôi đã sáu lần đến gặp ông chủ để đòi tăng lương, nhưng không đem lại kết quả gì cả. - Anh hãy ngồi lại dùng bữa với tôi nhé, anh Rodan! – Mathon nói tiếp – Anh sẽ là khách mời của tôi chiều nay.
- Cậu không biết làm gì, thì suốt đời cậu đúng là một kẻ hèn nhát. Và nếu anh biết gìn giữ tài sản của mình một cách an toàn và chắc chắn, thì tôi có thể bảo đảm cuộc sống của anh từ đây trở đi luôn luôn được đầy đủ và sung túc. Bất chấp cả sự khôn ngoan, chúng ta chỉ ham lấy vàng.
Cho đến bây giờ tôi đã sở hữu được một trang trại gia súc có số lượng lên tới ngàn con. Tôi sẽ bày cách cho bạn làm thế nào để có được một ngày nghỉ ngơi thoải mái. Ông có đồng ý với tôi như vậy không?
Đó là một bài học khôn ngoan và rất cần thiết cho trường hợp của tôi bây giờ. Những người bạn của ông Arkad chăm chú lắng nghe rồi lần lượt tỏ lời cảm ơn và ra về nhưng không phải ai cũng có tâm trạng giống nhau. Vì vậy, món nợ ông ấy đã vay của tôi không bao giờ được trả.
- Đúng thế! – Mathon nói tiếp. Trên lưng mỗi người là một túi da dê đựng đầy nước. Trải qua một đoạn đường dài, tôi đã đến vùng đất phì nhiêu, có nước, cỏ xanh và cây trái tươi tốt.
Nhưng nếu anh ta bảo: "Tôi chẳng có vật gì để đảm bảo, ngoài việc tôi là một người đàng hoàng và hứa sẽ trả nợ đầy đủ cho anh trong thời gian có thể". Lúc nghe Megiddo nói như vậy, những người nông dân đó cũng chế nhạo lại các ông. Hành trang của anh là túi vàng và mảnh gốm nung của cha được gói cẩn thận trong tấm vải lụa cùng với một ít nô lệ và vài con ngựa.
Người bạn thương gia của chúng ta đã có dịp may hiếm có nhưng lại không biết cách nắm lấy nó và tất nhiên là bỏ lỡ một cơ hội có thể đem lại sự giàu có cho anh ấy. Thật ra, tôi cũng biết cho các chàng trai trẻ còn thiếu kinh nghiệm vay tiền là rất mạo hiểm. Nhưng có lẽ anh sẽ chết vì những trận đòn của họ trước khi chết vì gãy sống lưng đấy.
Vì vậy, nếu chồng chị ấy ngỏ lời vay tiền, tôi sẽ hỏi anh ấy sử dụng số tiền này như thế nào? - Còn để cho con cái của chúng ta sinh sống nữa chứ? – Bansir nói tiếp. Khi nạn đói xảy ra, ông đã mua ngũ cốc từ Ai Cập chở về Damacus để phân phát cho dân chúng và nhờ vậy mà không có ai chết đói cả.