Và bây giờ anh ta là người bán hàng quan trọng nhất trong công ty Bạch Xa ở Nữu ước. Giáo sư William James, giáo sư Harry A. Sáng hôm sau, ông Schwab trở lại.
Mà bạn cũng phải làm như vậy mới chiếm được sự chú ý của mọi người. Nhưng trong thâm tâm tôi, tôi thích tin rằng không biết chừng lời cô đó đúng cũng nên. Bệnh của tôi, ông chưa muốn biết, mà cần biết cái ví tiền của tôi đã.
Cái ảo thuật của lời khen đó có nên dùng trong gia đình không? Tôi tưởng không có nơi nào người ta cần dùng nó - mà cũng xao nhãng nó - bằng trong gia đình. Từ lúc đó, nó hy vọng, tự tin và tương lai của nó thay đổi hẳn. Vì người ta khéo gợi lòng tự ái của nó.
(à, phải! Hãng ông giàu nhất, mạnh nhất. Lỗi của tôi không làm thiệt chút chi cho miền Messachusetts, mà làm cho tôi xấu hổ vô cùng. Ông Eastman: Ông làm tôi nhớ lại một điều mà tôi cơ hồ quên mất.
Thiệt là bậy và ngu quá. Vậy muốn cho người khác theo ý mình, xin bạn nhớ quy tắc thứ hai sau này: "Phải tôn trọng ý kiến của người khác Đừng bao giờ chê ai là lầm hết". Bây giờ tôi biết làm thinh.
Nhưng trăm người đàn ông thì không có đến một người chịu gắng sức thành công trong hôn nhân. Tất nhiên là tôi không muốn trả giá đó. Nhưng ông không tiến được một bước nào hết.
Tên chị là "Marie rửa chén" vì hồi mới vô làm, người ta để chị rửa chén. Ông đánh dây thép, rồi muốn chắc chắn hơn, lại sai người phương Bắc bảo phải lập tức tấn công quân phương Bắc bảo phải lập tức tấn công quân phương Nam do tướng Lee cầm đầu. Lần này hai bên đều hài lòng vì tôi đã biết trọng quan điểm của chúng.
Hamilton và ông Keneth Macgowan viết. Tôi làm cho ông ấy đáp: "Phải, phải" ngay từ lúc đầu và quên mục đích cuối cùng của câu chuyện. Nhưng tôi không trách ông đâu.
Các nhà triệu phú của ta sở dĩ bỏ tiền ra cho Đề đốc Byrd thám hiểm Nam Cực vì Đề đốc hứa sẽ lấy tên của họ đặt tên cho những ngọn núi quanh năm tuyết phủ ở miền ấy. Gia đình tôi có việc làm lâu trong chánh phủ ở miền Messachusetts cho nên tôi lấy làm vẻ vang về quê hương tôi lắm. Vậy bạn tặng họ những thứ đó đi.
Mới rồi, sau một tiệc rượu, chủ nhà mời tôi đánh bài. Năm 1922, ở Californie có một thanh niên nghèo khổ, sống với vợ. Cái đó cũng đáng kể, phải không, ông?".