Lồn Đụ

Nữ sinh nai tơ dễ thương mân nhẹ đã rỉ nước

  • #1
  • #2
  • #3
  • Một con mắt đã gần mù hẳn rồi, còn mắt kia cũng sẽ mù luôn. Và, dù sao, không có sức mạnh nào, oai quyền nào đem lại được dĩ vãng trở về với bạn. Thế rồi, đến năm 1943, khi bà đã năm mươi hai tuổi, một phép lạ xẩy ra: nhờ một cuộc giải phẫu tại bệnh viện nổi danh Mayo, bà đã trông thấy rõ gấp bốn lần.

    Tôi rán tím cách cho bớt lỗ. Ngày 31-7-1944, khi hay tin ông chết thình lình tại Sứ Thần Khách sạn ở Nữu Ước, tất cả những nhà doanh thương trên đường Wall Street đều như bị sét đánh, vì ông là một nhà tài chính quan trọng nhất ở Mỹ. Bà bắt đầu làm ăn với vài đồng bạc vốn và một cái lò.

    Chúng ta có nhiều khả năng mà không bao giờ ta dùng tới". Ông ấy nổi khùng vác súng lục đuổi người bếp, rồi bỗng ông ngã vật ra chết thẳng, tay hãy còn nắm chặt khẩu súng. Bà té, đầu gối chảy máu và sái cổ tay.

    Chị ta nghĩ bắt bọn đầu xanh ấy nhận thấy mang ơn người khác là tủi nhục cho chúng. Khi trái tim đạp đều 70 cái trong một phút, thật ra nó chỉ làm việc chín giờ trong 24 tiếng. Mấy năm trước có lần tôi lại nghĩ một đêm tại nhà hai vợ chồng bà.

    Có nhiều người cố nắm tay tôi để chia buồn. Mặc dầu diễn trước một số công chúng ít ỏi, nhưng được trầm trồ khen ngợi, ông cũng cảm thấy khoái trá mênh mông, nên nhất định sẽ trở thành một diễn viên. Bỗng có cơn dông nổi lên, muốn phá tan cái lều vải của chúng tôi.

    Chị ta không muốn chúng "vào đời với một món nợ ở trên đầu". Ông nói bao giờ ông cũng theo lời khuyên bảo của ông bạn Julius Rosenwald, chủ tịch một xí nghiệp lớn: Định mệnh chỉ cho ta một trái chanh thôi? Được - Ta hãy pha một ly nước chanh. Cổ anh bị một mảnh trái phá thủng, máu mất nhiều, thầy thuốc phải tiếp máu bảy lần mới cứu sống được anh.

    Rồi thì sao? Khi ông Lincoln nghe người ta mách, ông bình tĩnh đáp: "Nếu ông Stanton bảo tôi là một thằng điên thì có lẽ tôi điên thật. "Trong lòng ta suy nghĩ làm sao thì ta như vậy". Tôi xin kể bạn nghe chuyện một người mà tôi nhận có thiên tài về phương diện tu thân: Ông H.

    Từng bộ đội một đã đào ngũ. Trong mấy tháng đông dài dằng dặc, chân tôi luôn luôn giá lạnh, và không bao giờ tôi tưởng tượng ở đời có người hai chân được ấm ráo trong mùa đông. Quá khứ đã chết, đừng cho nó sống lại nữa.

    Nói tóm lại, nếu bạnmuốn tạo cho mình một tinh thần thanh thản có thể manglại hạnh phúc cho bạn, bạn hãy theo nguyên tắc thứ nhì: Thành công liên tiếp như vậy, nào đâu phải chuyện rủi may!". Xin bạn ghi vào nhật ký những thắng lợi của bạn trong khi áp dụng những nguyên tắc đã chỉ.

    Rồi tôi nhắm mắt lại, nghe hơi phì từ vói ra. Hoàn toàn là thuyết pháp. Khi vết thương lành rồi thì lạ lùng thay, người đó mất hẳn ngủ.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap