Nhưng cuộc sống không phải bao giờ cũng mỉm cười. Điều này có tác dụng đáng ngạc nhiên. Tôi biết mình phải kiềm chế cảm xúc lại.
Đừng bao giờ quá phụ thuộc vào tờ giấy đến mức không ngoái nhìn khán giả. Không phải ngẫu nhiên người ta bảo đôi mắt chúng ta là Cửa sổ của tâm hồn. Yếu tố này bao giờ cũng cực kỳ cần thiết, không chỉ trong công việc mà trong bất cứ tình huống trò chuyện nào.
Lãnh vực kinh doanh của ông không ngừng phát triển từ New York tới Washington, từ những tòa cao ốc đến những câu lạc bộ bóng đá. Một bản tình ca êm đềm, một giai điệu lãng mạn dành cho những trái tim nhạy cảm. Tôi đến bắt tay anh ta và, ôi trời, bàn tay ấy ướt sũng mồ hôi.
Nhưng Joe từ xưa đến nay vốn không thích nói về cuộc sống riêng tư. Câu hỏi mà bây giờ nhớ lại tôi vẫn còn sởn tóc gáy và lạnh xương sống: Thế là tôi lọt xuống luôn.
Chúng ta cũng nên học hỏi Winston Churchill. Nhất là khi bạn chẳng có liên quan gì đến một đề tài nào đó đang được bàn tán. Nhưng mục đích của tôi là cố gắng tạo nên một không khí sôi động, xóa đi sự mệt mỏi và nhàm chán.
Họ hay nhìn những việc khó khăn nghiêm trọng một cách nhẹ nhàng hơn. Nếu chúng ta bị khớp trước đám đông, nếu chúng ta e dè và lúng túng thì không thể làm nên trò trống gì được. Tôi lập tức đứng dậy, chìa tay phải ra và nói: Cám ơn Jim.
Tóm lại, ý của tôi là chúng ta chỉ nên châm ngòi cho một câu chuyện hấp dẫn chứ đừng dại dột châm ngòi cho một quả bom xung đột! Tôi rất thích cách nói hóm hỉnh của ông, nó không chỉ tạo ra những tiếng cười mà còn khiến người ta phải suy nghĩ. Edward Bennett Williams có phong cách nói mềm mỏng, nhỏ nhẹ và từ tốn.
Một đôi mắt có hồn sẽ giúp bạn có sức lôi cuốn hơn rất nhiều, dù giao tiếp ở bất cứ nơi đâu, bất cứ tình huống nào và nói chuyện với bất cứ ai đi chăng nữa. Cũng cần nhớ rằng mặc dù việc nhìn người khác rất quan trọng, nhưng đừng vì thế mà nhìn họ trừng trừng như muốn ăn tươi nuốt sống người ta nhé! Điều này rất khiếm nhã. Khi có quan điểm như vậy, bạn sẽ thấy rằng được trò chuyện với những người nổi tiếng là một dịp may thú vị.
Hãy bắt chước phong cách của tổng thống Coolidge: lời ít ý nhiều. Hãy nói một cách đơn giản nhất và chân thành nhất. Một Al Gore trong chính trị khác với một Al Gore ở đời thường.
Không ai đến đưa tang Bob Woolf để nghe Larry King nói! Chúng tôi, tất cả chúng tôi, đến đó vì Bob và vì còn nợ anh ấy một lời chào tạm biệt. Nghị sĩ Kefauver như đang bị treo lơ lửng: Tôi đang hỏi ông rằng, tại sao ngành bóng chày muốn dự luật này được thông qua? Sau cùng tôi hỏi anh một câu quen thuộc mà người ta thường hỏi nhau khi nói về cha mẹ: