Rồi ông ta đi chỗ khác nghe điện thoại. Có một lí do tôi không thích đi là tiền. Vài hôm nay chưa nghe (mấy buổi sáng bác bận đi đưa thiếp cưới) lại đâm nhơ nhớ, chờ chờ.
Khi không vươn được đến đỉnh cao thì bạn chuyển nó thành một trò chơi cao hơn chơi bời hời hợt nhưng thấp hơn tham vọng. Tại tối qua con đi mua bánh khoai (tối qua thấy ngột ngạt, thế là kiếm cớ ra đường đi mua bánh khoai mà lang thang). Đó là mong muốn hết sức chân chính và cũng là mong muốn của bạn.
Nhưng thường thì bạn không chiến thắng nổi cảm giác chán ngán. Bạn đã hơi lo sự xuất hiện câu chuyện của bạn ảnh hưởng đến đám cưới này. Tỏ ra e thẹn hay đạo mạo càng khó va chạm và dễ bị dắt mũi.
Anh vừa man dại nhập vào trái bóng lại vừa như ngồi ở một nơi có tầm nhìn bao quát trên khán đài để đọc mình và đọc trận đấu. Giai điệu ấy ngân lên thường xuyên trong lúc tôi và thằng em ngồi xem hai trận bán kết Thái Lan-Mianma, Việt Nam-Malaysia. có đứa nói bệnh viện này chữa cho bộ đội rồi mới đến lượt dân
Một tờ lịch, tranh thủ cái đinh móc nó, treo thêm 2 cái mắc áo một hồng một đen trông cũng xứng đôi đáo để. Bạn không sợ người ta chán đọc vì họ chán đọc chắc gì bằng bạn chán viết. Còn điên hoặc chết ư? Nói dối.
Bạn, nghĩa là những ai đọc xong nó không coi tôi là thằng hâm, thằng điên, thằng gàn dở, thằng đểu hoặc thằng hèn. Rốt cuộc, khi bớt ngu dốt thì chúng ta sẽ thoải mái hơn với nhau. Ở đây, họ cho mình quyền gào thét, nguyền rủa, phán xét.
Tôi không hề phản đối. Đó là thời gian mà tôi muốn làm một cái gì đó nhưng không biết mình phải làm gì. Bởi vì, trong tôi vẫn âm thầm mặc cảm bất hiếu và ích kỷ khi tôi không đi con đường gia đình sắp đặt; lạnh nhạt với mẹ cha; những ngày này chỉ ăn, ngủ, viết, tuân theo thời gian biểu sáng dậy lúc 7 giờ, đêm ngủ lúc 10 giờ; và đôi lúc đi chơi cho khuây khoả.
Trên đầu chồng sách lưa thưa mấy tờ nháp xếp lệch lạc nhau mà tờ trên cùng được gấp đôi và bị xé một mẩu hình vòng cung. Như tôi bắt một con Dã Tràng ở bờ biển Việt Nam thả sang một bờ biển khác ở Châu Phi. Dù cái sự ôm ấp, vuốt ve này chỉ đơn giản là những biểu hiện thân thiện.
Có vẻ may mắn thay, sự phong phú khiến không phải ai cũng định kiến. Thế là bạn quên nó đâu có quyền gì mà cấm bạn chọn cả hai hoặc chả lựa chọn gì cả. Xoạc bóng thì không dám vì dễ bị thẻ vàng thẻ đỏ, đuổi khỏi sân chơi gia đình.
Sự trôi vô phương dẫn tôi đến đây. Thằng em ngồi bên phải tôi. Gọi cậu là cậu em vì cậu em ít tuổi hơn và gọi tôi bằng anh.