Tất nhiên là tôi không muốn trả giá đó.Những lời đó không phải thốt ra như cái máy đâu, mà trái lại, có một giọng yêu mến thật thà.Tôi ráng tự đặt tôi vào địa vị anh và thấy rằng anh không chịu trách nhiệm trong bữa tiệc đó, vì không phải anh đi chợ, cũng không phải anh nấu món ăn.Người đó được làm chủ gian hàng có chi lạ? Hai người bán hàng kia sẽ làm phụ suốt đời.Parsons, một nhà buôn, tới phòng giấy một viên chức thu thuế để kêu nài về một sự tính lộn trong số thuế của ông.Chưa có gì giúp tôi nhiều bằng phương pháp tự xét và tự cải đó.Ông nhất định đi đường khác và bắt đầu nghiên cứu nghệ thuật dẫn dụ người.Cuống họng tôi như cái bàn nạo dừa.Con chơi bi, đầu gối quỳ lên cát, vớ rách hở cả thịt ra.Bây giờ tôi hãy xin ông thắng trận trước đã, còn vấn đề độc tài, chúng ta sẽ bàn sau.