Im lặng là lá vàng, là mùa thu vàng. Tôi biết điều đó nên chưa bao giờ tôi khinh ghét họ. Hoặc lúc phấn khích.
Cái mà đôi lúc vì nhận thức được mà mình tưởng mình vô cảm hoặc chai sạn. Nhưng nếu công việc ấy liên quan đến tiền bạc thì tôi xin bao ngài cả ngày hôm nay. Thế đã đầy áp lực và đầy niềm mặc cảm phản bội, vô ơn rồi.
Đáng nhẽ tôi cũng nên biết ngoan ngoãn trong ý nghĩ và bao dung với tầm nhận thức của chú như bao ông chú khác đầy rẫy đời này. Lo nghĩ, chỉ dạy hộ cách sống cho người khác chỉ mệt xác và vô nghĩa. Hóa ra cái ánh sáng sau tivi là cái đèn ăcqui đang nạp điện.
Mệt sao cháu còn đi chơi. Quả thực là hôm nay cả nhà lo. Bạn còn phải sống dài dài.
Càng ngày bạn càng thấy mình nhận thức được nó. Và để trung thực với mình, anh không hướng về nó nữa. Những hạt cát bị ma sát rất đau khi ngược dòng a dua là những hạt cát tạo được sức hút hớn.
Sáng nay chép bài một tí. Cháu vẫn không chịu dậy ạ. Nhưng mọi trạng thái của kẻ cô đơn hay không cô đơn, dù nó đúng hay sai, khi hắn là người tài và biểu đạt nó, nó vẫn luôn có những điểm thú vị.
Bây giờ con hứa với các bác và bố mẹ bật lên, học cho tốt nhé. Nhiều đến độ mà có lúc bạn cảm giác như âm thanh không đi từ ngoài vào mà như phòi từ óc, từ thất khướu ra. Và sự vất vả, bệnh tật của họ nữa.
Chỉ là trò chuyện nhẹ nhàng trước khi đi ngủ thôi. Các cái bộ phận trong não chắc là cơ sở vật chất của tinh thần, ý thức. Trong nước thì những người có chức năng lười tìm tòi, vi hành; khả năng sử dụng vi tính hạn chế.
Không có thời gian để sửa chửa. Chúng là những bước chân của suy nghĩ. Bởi ngay khi thức dậy thì bạn đã quên ít nhiều.
Thế thì nổ bố đầu còn gì. Tôi hơi để ý anh chàng, chắc lớn hơn tôi độ dăm tuổi, xử lí cái vỏ kẹo thế nào. - Xin ông bớt mỉa mai cho.