Trong bữa cơm cuối tuần, vợ anh thắc mắc không hiểu vì sao mọi chuyện lại thay đổi tốt đẹp đến thế. James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu Có lẽ cô ấy cần được hướng dẫn nhiều hơn mà thôi!
Mọi người đã hoàn tất những công việc đơn giản, và những công việc còn lại đều phức tạp hơn, nên James phải mất nhiều thời gian hơn. Khi nhìn thấy nụ cười bắt đầu nở trên môi James, Jones nói: Tớ vẫn không thể hiểu được.
James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu Lẽ nào ông lại nghĩ rằng tôi có thể đọc được những suy nghĩ của ông kia chứ?". James bất giác mỉm cười khi nhớ lại một buổi sáng nọ, Jason đến phòng của anh thật sớm chỉ để nói với anh rằng, "càng ngày tôi càng cảm thấy bộ phận của chúng ta thật sự là một tập thể gắn bó, còn bản thân tôi nhận thấy rằng mình cũng là một thành viên có những đóng góp tích cực".
Sự khác biệt lớn nhất mà James tự nhận thấy ở bản thân mình đó là anh không còn phải ngồi lì trong văn phòng suốt cả ngày để giải quyết một khối lượng công việc đồ sộ, đồng thời anh đã tạo được thói quen khen tặng, động viên và lắng nghe nhân viên nhiều hơn để tìm ra những giải pháp tốt hơn cho công việc. Lần này, trước khi tới văn phòng của Jones, James rẽ sang quán cà phê Starbuck's để mua hai ly Americano và hai chiếc bánh nướng. Để thay đổi không khí, James bật đĩa nhạc yêu thích của mình lên.
Anh vẫn chưa hiểu sếp yêu cầu anh điều gì và thời hạn hoàn thành công việc ra sao. Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy. Tuy thế, James vẫn tỏ ra hơi thiếu kiên nhẫn với việc chuẩn bị này.
Khi chỉ còn lại một mình, James cảm thấy thật sự bối rối. Anh thật sự cảm thấy nhẹ nhàng và vô cùng thảnh thơi. Cho đến khi cả Jones và James cùng được thăng chức lên làm quản lý.
Thói quen nghiện cà phê nhằm chống lại tình trạng căng thẳng liên tục trong công việc khiến anh vô cùng đuối sức và rất hay bực bội, cáu kỉnh. James bước đến tấm bảng trắng của Jack và lấy một cây bút lông: Thật ra, Jennifer không ngừng chứng tỏ năng lực tuyệt vời của mình và cô ấy luôn sẵn sàng đảm nhận bất kỳ công việc gì.
Khi đã chuẩn bị xong, James gặp từng nhân viên để giao việc cho họ. Giờ thì tớ phải tốn thêm hai tuần nữa để làm lại mọi chuyện. Anh muốn tìm cách sẻ chia với họ những điều mà Jones đã chỉ cho anh.
Sau tất cả những gì chúng ta đã làm, tôi không thể tin là cô lại có thể làm tôi thất vọng đến như vậy!". - Jones vừa nói vừa đưa thêm cho James dĩa rau trộn. Giờ thì tôi đã hoàn toàn yên tâm.
Chúng thật diệu kỳ mà cũng thật giản dị! Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa. Lạ thay, hai ông bố cũng là một đôi bạn tri kỷ.