Còn em thì cứ thương hại anh, giả vờ như mình là một cô nai vàng ngơ ngác. Họ sẽ luôn phải cúi đầu. Bản chất là cái luôn song hành cùng thời gian cũ kỹ.
Số cháu đầy đủ nhưng chả bao giờ sung túc cả Rồi bác bảo: Tết này về mua cho bố cái dao cạo, mua cho mẹ ít đồ trang điểm, mua cho em cái gì nó thích. Tốt hơn là dành đất cho những con chữ về việc biết rõ nhưng không biết rõ có ngộ nhận không. Xuống tới tay anh em làm chuyên án thì… vẫn đói.
lương tâm, vô thức, bản năng, lí trí, dục vọng, dồn nén, hưng phấn… Hôm nay đi đâu? Không biết. Bạn không định làm một tấm gương hoàn hảo.
Của tiếng còi xe mòn mỏi triền miên ngoài đường hòa lẫn tiếng chó hàng xóm sủa bên kia bức tường. Còn quá nhiều người không có cơ hội biết đọc biết viết, mãi mãi, trong đó chắc không thiếu mầm thiên tài. Kệ sự thật là năng lực phát huy cũng thường là lúc năng lực dần cạn kiệt.
Có lẽ sẽ rất lâu nữa hoặc không bao giờ tôi mới khóc lại được như thế. Bạn cũng đang ganh đua với họ. Không chống lại thì sẽ hình thành một truyền thống mới, một thứ truyền thống mới đầy chai sạn của dân tộc.
Đơn giản là để sống. Tôi sẽ kể nhưng đã 9h kém 10, sắp đến giờ học 3 tiết sau. Nhưng anh không quẹt diêm mà anh cứ ngồi đó.
Cháu nằm im trong màn, cuộc trò chuyện đã hết thú vị. Mặc dù khi mượn lời anh bác sỹ, tôi cũng đính kèm luôn chút tin tưởng khi nó khá trùng hợp với phỏng đoán của mình. Nhưng thế giới của bạn, đời sống của bạn vắng bóng đàn bà.
Anh họ bảo: Thằng này Bôn thật. Theo một cách của riêng em. Rồi không thèm biện minh hoặc lí giải từng bước chuyển động vô nghĩa vẫn đều là chơi.
Bạn chỉ biết mỗi đá bóng được khen hay và làm thơ như một thiên tài. Nhưng những năm im lìm dần trôi qua đem lại cho tôi nhiều bài học thực tế. Sự tranh luận lấy cơ sở phân định thắng thua là tuổi tác và thứ bậc.
Lúc ông sắp trút hơi thở cuối cùng, bà vợ nhỏ nhoi rụt rè nắm lấy tay người chồng gia trưởng. Nhà văn tóm lấy bất cứ ý nghĩ nào đến. Bây giờ là 12h26 đêm.