từ cách đây năm mươi năm vẫn không thay đổi chút nào. Nott vô cùng tức giận. Chẳng có một cây bốn lá nào mọc được ở đây cả.
Tôi đã là người tạo ra các điều kiện để câu chuyện này đến với tôi, để chomay mắn có thể mỉm cười với tôi. Một thoáng suy nghĩ. Bóng đêm đen kịt giăng phủ dày đặc.
Tôi cũng đã xem xét đến việc tạo ra một sản phẩm mới nhưng chẳng có nhà đầu tư nào chịu bỏ tiền vốn ra cả. Sid suy nghĩ về câu hăm dọa đó và sự việc mới xảy ra. - Từ ngày thần Gnome nói với tôi là cây bốn lá không mọc được ở đây, tôi đã dành hết thời gian để tạo ra nơi này.
Ngược lại với Nott, sáng hôm đó, ngay khi vừa thức dậy, Sid thấy ngay kết quả của những việc chàng đã làm đêm hôm qua: chàng thấy những tia nắng mặt trời rạng rỡ chiếu sáng mảnh đất tươi tốt đầy nước mà chàng đã chuẩn bị. Hai chàng hiệp sĩ phải mất hai ngày rong ruổi liên tục trên ngựa mới đến được nơi mình mong muốn. Và tôi tin rằng mình sẽ làm được.
Nott bây giờ đã không còn chịu được nữa. Chẳng có một cây bốn lá nào mọc được ở đây cả. Đó là một cửa hàng sản xuất túi da.
Cách đây vài tiếng đồng hồ nó đã mọc lên trong khu rừng Mê Hoặc, đúng như ta đã nói. Chàng căng người quan sát. Giờ hãy nói cho ta biết Cây Bốn Lá thần kỳ mọc ở đâu?
Suốt ngày dài, chàng đi hỏi thăm rất nhiều sinh vật kỳ lạ trong khu rừng xem ông ta sống ở đâu. Bà lại bực bội càu nhàu: Lúc này trời đang tối dần.
Bà có biết ta là ai không? Ta là hiệp sĩ Nott đây. Cho dù khi mọi việc dường như đã được hoàn tất, nếu ta có một thái độ đúng đắn, luôn sẵn lòng muốn biết liệu có còn việc gì khác cần làm nữa không, thì sẽ luôn có một dấu hiệu chỉ cho ta biết điều ấy. Ngươi không thấy rằng tất cả lượng nước mà ta phân phối cho khu rừng Mê Hoặc là do ngấm qua lòng đất hay sao? Nước của ta không chảy thành sông hay suối, nó ngấm từ bờ hồ tới mọi ngóc ngách trong khu rừng Mê Hoặc.
Ngươi hãy quay về đi, Nott cũng đã đi rồi. Hãy bảo trọng và chúc anh may mắn. Nhận ra Nott, anh mừng rỡ:
- Tôi đã học được điều khác biết giữa sự may mắn tình cờ và sự may mắn thật sự qua một câu chuyện kỳ lạ mà người ông quá cố thường kể cho tôi nghe. Từng phút từng phút một trôi qua và Nott đã bắt đầu sốt ruột : Anh đã quyết định giúp đỡ Bà chúa hồ và vì thế đã giúp luôn cho cả bản thân mình.