Tất nhiên là anh không đích thân cắn trực tiếp mà anh lại dùng đến những con chó ngao của anh. Nhà văn áp tay nàng vào ngực mình. Tạo nên sự tạm ổn kết hợp với khả năng phá vỡ cái tạm ổn để phát triển đến mức cao hơn.
Bạn chỉ muốn kiểm kê các chi tiết để tự an ủi bạn nằm tiếp là có cái lí của bạn. Cảm thấy tốt hơn nhiều lần so với đi châm cứu hay bấm huyệt, xoa bóp. Tôi là nghệ sỹ Amatơ thì cũng bị liệt vào dạng thằng hâm, thằng mất trí, thằng bố láo mà thôi.
Có người cười toe toét. Kẻo lỡ ra dân tình chỉ đọc được đến đây, suy diễn lung tung thì khổ. Vì điều đó sẽ khiến bạn buồn ngủ mà không ngủ được.
Nhưng như thế là em còn muốn. Có lẽ chỉ viết đến đây thôi. Bạn muốn nhìn thấy năng lực thực sự của họ được phát huy, họ được nâng cấp nhận thức và có những điều tâm huyết để đeo đuổi.
Cảm giác như không thể lành lại được. Dở đến độ họ bị văn chương bắt vở. Hình như gõ phím nếu không đau mắt thì có vẻ thú hơn viết.
Cháu phải nghiêm khắc với mình và sửa ngay. Ông có tài và ông xứng đáng được hưởng những thú vui dành cho ông. Vẫn tin là đủ sức kiếm nhiều tiền trong tương lai.
Thêm nữa, biết công nghệ cao không đồng nghĩa với được giáo dục và tự giáo dục tốt (có người biết công nghệ cao không biết điều này). Không nhiều thiên tài muốn kể hoặc có khả năng kể về mình. Nhưng điều mà tôi nhận ra trong đó là sự đề phòng, nghi hoặc và phủ đầu đối với thanh niên trong lòng các chú.
Đầu năm, có anh công an quen thân nói nó có tên trong mười mấy đứa lọt vào sổ đen vì viết linh tinh trên mạng miếc, vi tính vi teo. Sách rồi đến bút rồi đến đồng hồ rồi đến kính rồi đến lọ dầu cá rồi đến truyện tranh rồi đến thắt lưng… Xong! Nhắm mắt liệt kê lại xem nào. Và sưởi ấm ta bằng những giọt nước mắt không lời.
Có thể hắn câu được những con cá to để thả. Một thứ gì đó mà không phải thuốc ngủ quá liều. Biết nhau lâu mà ít nói chuyện, để xem còn chuyện gì để nói đây?
Dù sao bác vẫn hơn rất nhiều kẻ đẩy lịch sử đi lùi. Dù việc đối tốt với tôi cũng vì khiến chị thấy thoải mái. Nói vậy mong anh đừng giận vì tôi vô hình hoá anh.