Nhưng hiềm là dồn nén, kiềm chế cảm xúc thì phải giải tỏa để cân bằng. Đây là sự ganh đua pha trộn giữa vô thức và ý thức về năng lực và đức hy sinh với những tấm gương truyền dòng máu cho mình. Lại đi lấy của ai đó để trả mình cho bằng được.
Có thể em muốn thế trong những lúc cô đơn. Không phải bạn không biết reo hò nhưng bạn không có ai là bạn bên cạnh. Đôi khi những sự quá muộn làm đời sống trở nên vô nghĩa.
Chỉ lấy một ví dụ điển hình và đơn giản nhất. Ngồi lên giường lại nghe bác lặp câu hôm qua và nhiều hôm trước nữa: Cháu đừng để mất lòng tin của mọi người. Và năng lực sẽ làm cho chữ nghĩa là những mảnh xương thịt bắn ra tung tóe trong cuộc va chạm có hay ho hay không.
Này, con nói chuyện với bác không thì bác đi xe ôm xuống bây giờ. (Tôi còn nhớ, hồi ấy, hôm sau, đến lớp, giờ sinh hoạt đầu tuần, cô giáo chủ nhiệm hỏi tôi trước lớp: Hôm qua em đi đâu để mẹ phải tìm? Em đi chơi điện tử ạ. Tôi thì cất lại trong đầu.
Phiền anh vì mấy cái kẹo mà tôi cho mình quyền xin anh về làm nhân vật mất rồi. Nhưng bạn cũng tìm cách tiêu xài cho bằng hết. Thế rồi chưa đến nơi đã lủi thủi đi về.
Và không phàn nàn khi tôi vẫn luôn là tôi: Lười gấp chăn màn khi ngủ dậy. Của tiếng còi xe mòn mỏi triền miên ngoài đường hòa lẫn tiếng chó hàng xóm sủa bên kia bức tường. Có lương tâm và danh dự chung không? Có đấy.
Không gì tự nhiên mất đi. Vì nàng biết ta thích ngắm và cần ngắm đôi mắt nàng. Rồi lúc đấy, hai chị em cùng ra trường, bác khao to.
Tôi biết, sự muốn mới này mới hơi sự muốn mới trước đó, trong tôi. - Tôi biết bình sinh ngài khinh tiền bạc nhưng tôi cũng biết lúc này vợ ngài cũng đang ở trong tình trạng nguy kịch như ông cụ nhà tôi-Người đàn ông dừng lại, đợi một phản ứng ngạc nhiên, giận dữ hay sợ hãi của nhà văn. Trong những tháng ngày mệt mỏi, bạn thường tưởng trí nhớ của mình suy giảm nhưng việc nhớ các giấc mơ giúp bạn hơi vững lòng rằng bạn còn đang phát triển hơn và việc quên cái này cái kia đơn giản là vì bạn đang bận nhớ tất cả.
Cũng có thể họ không tìm thấy. Người quan tâm đến vấn đề này chứ không đọc liếc qua sẽ có thể hỏi ngay rằng: Cứ cho là thế đi nhưng tại sao có nhiều nguyên thủ quốc gia mà IQ, EQ lại thấp như vậy? Đối với những trường hợp (không phải là hiếm này), chúng ta cùng thử liên tưởng xem… Tôi, thằng em, ông cậu thường cười với nhau vì chuyện chạy đi chạy lại điện thoại inh ỏi.
Không thông minh thì phải cúi đầu xuống. Dù đó là hai yếu tố mâu thuẫn. Bạn thấy mình chạy đua chỉ thua mỗi con chó bécgiê nhà mình.