Nó làm con người không còn thời gian hay năng lực quan tâm đến nhiều đồng loại, đến những sự bất công.Đối xử hiền hòa với nhau nhưng đầy xao lãng với thời cuộc.Cái gì cũng trôi tuồn tuột.Bạn tận hưởng nó vì biết nó sẽ qua đi rất nhanh.Vào đây, trời trở nên dịu hẳn.Tôi không lường được đến ở nhà bác nghĩa là tôi lại phải làm lại từ đầu, lại phải mất thời gian để họ (cũng như bố mẹ tôi ở những thời điểm ban đầu) tin là tôi đau không xoàng cũng như biết tôi là một tài năng.Và cố sống tốt đến chừng nào còn có thể.Tôi chốt trong, không thưa.Sao đến giờ mà sau mỗi chiến thắng vẫn kèm theo bao thương vong.Ai thích thì cứ việc viết theo cách của mình.