Phải, đáng lẽ biên lai này phải được thanh toán vào ngày 3 tháng 4. Nếu không có cuốn lịch trong tay ngay lúc này thì bạn hãy sử dụng đến trí tưởng tượng của mình. Do đó, hãy suy nghĩ và lập kế hoạch trước.
“Đây quả là một phương pháp hoàn toàn tốt và tuyệt vời khi phải nhớ hai bài”, có thể bạn lại đặt câu hỏi “Nhưng khi có đến mười cuốn sách thì sao?” Hãy thực hiện công việc ngay lập tức, không được gián đoạn. Lần này, trong khi “dạo chơi” phòng họp trong tưởng tượng, anh ta nói thật to với chính mình.
Mặc khác, bạn đã từng thử học cùng một nhóm bạn và cảm thấy không có kết quả gì hay chưa? Đừng buộc mình phải làm như vậy, hãy học một mình xem sao. Giảng viên nói càng nhanh thì áp lực càng lớn. Sau đó, tôi đề nghị những người đàn ông/người chồng/bạn trai, miêu tả chính xác trang phục mà người phụ nữ của họ đang mặc… áo sơ-mi, quần dài, áo choàng, áo vest, tất ngắn, giày, kẹp áo, đeo nhẫn…
Điều này chỉ là do bạn suy diễn. Đây là hình ảnh sẽ khiến bạn nhớ mãi. Tuy nhiên, trong cùng một thời điểm, ông ta có thể thực hiện hội thảo thông qua video với ba nhóm các nhà khoa học khác ở Anh, Đức và Nhật bản.
Và dĩ nhiên là có hôm nào tôi đến lớp mà chưa chuẩn bị bài thì họ lại có mặt. Nếu bạn có lỡ quên một vật nào đó thì cũng không nên mất niềm tin. Một tuần sau, khi người cha mua tặng một bộ 100 cái tem và một cuốn album thì nó sẽ đón nhận với sự hăng hái thật sự.
Nhưng với tôi, mỗi từ là một “hạt giống”, chúng nảy mầm phát triển thành một bản mô tả dài từ ba đến mười dòng. Nói cách khác, kỹ thuật này không đủ hiệu quả đối với những sự ghi nhớ lâu dài hàng trăm hay hàng nghìn tên. Ví dụ, từ trans-Siberian train (tàu xuyên Xi-be-ri) hay trans-atlantic flight (máy bay xuyên Xi-be-ri).
Chúng ta phải chuyển các phụ âm B và R thành các con số. Lấy một ví dụ về bóng đá như sau. Số 7 là số cuối cùng trong dãy số, sau nó là số 2.
Lý do là nhờ sợ hào hứng trông mong đến những ngày nghỉ cuối tuần. Những học sinh ngồi sau có xu hướng mất tập trung nhanh hơn những người ngồi bàn đầu, gần với thầy giáo hơn. Có thể bạn thích sử dụng một vài kĩ thuật nhất định, nên việc áp dụng các kĩ thuật khác có vẻ như không có căn cứ gì cả.
Nguyên nhân thứ 2, và cũng là vấn đề trung tâm, là một sai lầm cụ thể lại dẫn đến hình thành khuynh hướng chung, hay nói cách khác là phát triển quan điểm tiêu cực cho trí nhớ về những công việc mà chúng ta thất bại. Bạn hãy nhẩm tên đồ vật cuối cùng rồi nhắm mắt lại và hình dung ra nó. Trong đó, mục tiêu của tôi là chỉ thật sự học khi cảm thấy vui vẻ.
“Ồ! Đúng rồi”, bạn nuốt nước bọt rồi cố gắng vớt vát chút lòng tự trọng của mình: “Còn anh là Ron… à Don nhỉ…” Nhưng điều này không những không phải là vấn đề gì lớn với họ mà thậm chí còn đóng góp lớn vào thành công của họ trong tương lai. Anh ta cứ thế nói một cách tự nhiên và trôi chảy trước một thính giả tưởng tượng.