– Trong hai câu chuyện trên, dịp may vụt khỏi tầm tay là do sự trì hoãn của chúng ta. Megiddo quả thật rất có lý khi bảo rằng, ông chủ sẽ đánh giá đúng mức kết quả công việc của những người nô lệ. Tôi đã cố gắng phấn đấu để đạt những điều này với tất cả sức lực từ đôi bàn tay cũng như mọi khả năng khôn ngoan của đầu óc.
Kalabad ngừng kể và chăm chú nhìn vào những gương mặt của các chàng trai: Đó chính là một cuộc sống đáng sống - một cuộc sống mà cháu hằng mong ước. Khi nắp hòm được mở ra, Mathon cẩn thận cầm cái bọc bằng vải màu đỏ lên, bên trong là cái khăn quàng cổ màu đồng rất đẹp.
Xin mọi người cho biết, có phải những chủ sòng bài vẫn thường do dự mỗi khi chúng ta hỏi về nguồn gốc thu nhập của họ không? Ông Kalabab bỗng im lặng và trầm tư trong giây lát. Tất nhiên, ông chủ của anh ta không thể đáp ứng yêu cầu vô lý đó được.
Và tôi dùng số vàng đó để giúp những người khác buôn bán, làm ăn. - Một khởi đầu hay đấy! – Arkad ủng hộ. Cha biết đó, người đàn ông ở Nineveh chính là đồng đảng của hai người đó và sau mỗi lần lừa đảo thành công, họ lại cùng nhau chia lợi.
- Không có ai hết sao? – Arkad hỏi lại. Cháu sẽ thoải mái tiêu xài những đồng tiền của mình. Tôi cho rằng, một cuộc giao dịch làm ăn mang lại nhiều lợi nhuận không phải là sự may mắn tình cờ, mà đó là phần thưởng xứng đáng cho những nỗ lực của chúng ta.
Tôi rất buồn cười về cách suy nghĩ khá đơn giản của chàng thanh niên nọ. Nếu anh cần thêm những lời khuyên khác, thì hãy quay lại đây. - Vào những lúc rảnh rỗi, các nô lệ thường tụ tập và đánh chén vui vầy với nhau.
Trong suốt bốn năm trước khi làm quản lý cho ông Algamish, tôi đã quyết tâm để dành một phần mười trong tổng số tiền mà tôi kiếm ra, đồng thời sau một lần thất bại tôi đã rút kinh nghiệm và khôn ngoan hơn nhiều. Nếu cậu luôn vận dụng cách thức này thì nó có thể giúp cậu đạt được nhiều thành công hơn đấy. Ta đã già rồi, mà người già thường không hẹp hòi gì trong việc truyền lại những hiểu biết của mình cho người khác, nhất là đối với những chàng thanh niên đã đến tuổi khôn ngoan, chín chắn như cháu.
Họ cũng là những người mến mộ tài năng và sự thành công của ông cháu. Đó là công trình xây dựng bức tường thành rộng lớn bao bọc vương quốc. Từ số tiền kiếm được hàng tháng, con hãy trích ra một phần mười để tham gia vào những cuộc đầu tư kia.
Không biết đứa nô lệ này có thể dắt được lạc đà không? Tất cả đều được tôi cất giữ cẩn thận trong cái hòm này. Cháu hãy tưởng tượng bọn ông phải làm việc trên một vùng đất nứt nẻ, khô cằn như sa mạc, không có một bóng cây, chỉ toàn là những bụi cây thấp lè tè và mặt trời nắng như đổ lửa xuống.
Do vậy, ông bắt đầu đi ra phía ngoài thành để mời những tên cai quản nô lệ mua bánh. Theo cậu, điều này có ý nghĩa như thế nào, hỡi Tarkad? Cậu có cho rằng, cảnh vật có thể xuất hiện với một màu sắc khác không? Sự hoành tráng, đồ sộ và nguy nga của thành Babylon chỉ còn là huyền thoại.