Nếu không muốn hơi tí bị nhắc: Bỏ truyện đi, ngồi vào bàn học đi con.Tại sao tôi cứ phải cố đấm ăn xôi ra rả về cái thiện như vậy nhỉ? Tôi có chứa nó ăm ắp trong lòng đâu.Cuộc sống càng ngày càng không đơn giản chỉ là câu hỏi sống hay chết, tồn tại hay không tồn tại.Là dông dài, là ngắn ngủi.Giải trình thế nào đây? Biển số xe không còn nhớ.Ngồi cà kê dê ngỗng thêm một lát tôi bảo nóng quá rủ ông anh ra.Những thứ chưa đến ấy đem lại biết bao nhiêu khoái cảm.Nàng bảo: Hãy đặt tay em lên ngực anh.Vậy mà tôi đang viết.Ta ghét phải gây phiền nhiễu đến những ai lúc nào cũng lo bị làm phiền.