Điều khiển trẻ em bằng các trò chơi, công cụ hiện đại. Nhưng nó mới vì người ta tìm mãi mới ra, mãi mới cảm nhận được. Nhưng mẹ ơi, luật không được chia đều.
Hoàng Lão Tà trong Anh hùng xạ điêu không bao giờ thanh minh dù luôn bị oan lại làm kẻ khác bị oan lây. Tạo hóa thật tốt cho con người bộ óc. Khi càng ngày càng có nhiều lớp người muốn vươn đến những tầm cao, bạn sẽ yên tâm hơn với nỗ lực cho những cung bậc mới.
Tôi không khoái trò ăn vạ, giả điên. Tất cả đều không sâu đậm. Bác trai điềm đạm giải thích, phân tích.
Vì tôi còn rất nhiều việc phải làm. Không hiểu sao tôi không có thiện cảm với các chú. Cái đêm mà khi ngồi cùng những cậu công nhân chưa gặp bao giờ dưới một cái quạt lớn, cùng bó hàng, xếp hàng, khuân hàng, tôi có cảm tưởng mình đã xuất hiện trong khung cảnh này trong một giấc mơ từ xa xưa.
Chán ngán hơn rất nhiều so với hứng chịu sự thờ ơ của người dưng. Im lặng là lá vàng, là mùa thu vàng. Tôi ngồi như tượng đá.
Đó đúng là khoảng cách giữa doanh nhân và nhà văn. Và cứ nửa giờ thì boong một phát. Chả là hôm qua có chuyện.
Để chờ một sự thật tươi đẹp. Thay vì bắt chước cá tính của một số người: Tôi viết chỉ để phục vụ tôi. Cháu vẫn không chịu dậy ạ.
Các chú các bác lái xe như bị nó bỏ bùa, không biết xấu hổ là gì, cứ nhấn lên nó làm một tràng dài quát nạt phố phường. Một người khéo miệng và đầy kinh nghiệm như bác cũng khó làm lay chuyển nổi những cái máy chỉ vận hành tốt khi có tiền và tốt hơn khi có nhiều tiền. Rồi, Việt Nam mặc áo đỏ thế nào cũng thắng.
Tựa lưng vào hộp dầu cá là cái đồng hồ báo thức. Tôi mà tục thì còn bằng chín lần thế. Và càng dễ hoà vào cái từng làm họ thấy khinh bỉ và bất lực.
Gần cuối buổi, đang bê chai thì có một người đàn bà chưa già ngồi ăn ở bàn bên trái gọi giật lại: Mày ơi, dọn chỗ bát này đi. Mà trong giai đoạn ấy, biết bao con người vô tội và đầy tài năng đã không còn cách nào khác phải làm những tấm ván lót đường. Nên bạn đừng ban phát lòng xót thương bừa bãi.