Vai trò của may mắn trong chính trị được minh hoạ bằng sự nghiệp của tổng thống Harry Truman. Điều thú vị này là những chiến thắng này cho phép Lynne thực hiện được tham vọng cả đời mình là trở thành một nhà văn tự do. Người may mắn thường tin rằng những cơ may đều là kết quả của sự tình cờ đơn thuần.
Có lẽ tôi sẽ không nảy sinh niềm đam mê về môn ảo thuật, trở thành nhà tâm lý học, hoặc tiến hành công trình nghiên cứu được mô tả trong quyển sách này. Nó ra đời từ thời con người nghĩ may mắn là một thế lực thần bí, kỳ lạ khôn cùng, chỉ có thể kiểm soát được bằng những nghi lễ ma thuật và những hành vi kỳ bí. trong chương 4 tôi mô tả cuộc đời không may của Marilyn.
và do bởi bạn nắm biết được những kỹ thuật mà họ sử dụng, cho nên, tôi tin rằng bạn cũng có thể giống như họ. Khác với Clare, ông thích tất cả những công việc đó: “tôi yêu thích mọi việc mình làm. Tuy nhiên tất cả những điều ấy có lẽ không bao giờ xảy ra nếu không có một bước ngoặc may mắn.
Trong cửa hàng bạn có thể hỏi xem cô ấy biết khi nào thì cửa hàng đóng cửa, trên đường phố thì hỏi đường, hoặc hỏi xem họ có biết quán ăn cụ thể nào đó hay không. Khi gặp buồn hay xúi quẩy, nhiều người may mắn nói rằng sẽ thật ích lợi khi bỏ ra chừng 30 phút để trút bỏ những cảm xúc tiêu cực. mới đây, một bài báo trên tờ British Medical Jounal báo cáo rằng tỉ lệ chết vì các bệnh tim mạch kinh niên của người Mỹ gốc Trung Quốc và người Mỹ gốc Nhật cao hơn người Mỹ 7% vào các ngày thứ tư trong tháng.
Thay vào đó họ cứ thư thái, điềm đạm và vì vậy họ bắt nhịp được với nhiều cơ hội diễn ra xung quanh mình. điều thú vị là,sự sáng tạo đó liên quan đến việc anh ta loại bỏ vấn đề bằng cách thay đổi những gì mình muốn từ cuộc đời, nhằm khắc phục vận rủi đã xảy ra với mình. Và đó là cách mà mọi việc diễn ra.
Tôi yêu cầu người may mắn cho biết họ đang dùng những dạng kỹ thuật nào để nhìn thấy mặt tích cực của những vận rủi đến với họ. Tôi nhặt các lá bài lên nhìn từng lá và quyết định lá bài mà tôi nghĩ vị khách vừa chọn. Như Joe nói: “ta tham dự để chiến thằng”.
Trong khi ở trên tàu, cô gặp một hành khách khác và biết ngay đó là người trong mộng của mình. hãy tưởng tượng bạn hòan thành xuất sắc, thể hiện hết khả năng và kiến thức của mình. Cô mô tả tiếng nói bên trong mách bảo mình rằng có cái gì đó mắc mứu như sau: “khi tôi thấy anh ta đẩy xe hành lý bước đi, phản ứng theo bản năng đầu tiên của tôi là: “hãy trốn đi, đừng để anh ta trông thấy mi, hãy quay về đi”.
Cuối cùng tôi dợt lại mấy ngón nghề mình đã không trình diễn trong nhiều năm, để rồi chế ra thêm hai trò. khi chuẩn bị phiên bản trắc nghiệm đầu tiên của mình, tôi nhận thấy rằng biết được tần số họ sử dụng trực giác chỉ là một phần của bức tranh ghép. trong đó có một sự khác biệt rất đáng chú ý là khoảng 20% người may mắn ghi nhận mình có áp dụng thiền định hơn người không may.
Chúng tôi phải rà soát kỹ từng tài liệu và điều tra sâu hơn về công ty đó. Tôi nghĩ mình biết chính xác sự việc sẽ tiến triển như thế nào, tuy nhiên tôi vẫn tiếp tục quan sát nó và có lẽ bỏ sức vào nó ít hơn. Milton, một giáo viên 34 tuổi từ San Diego, cũng mô tả thiền định giúp anh phát huy trực giác của mình: “điều duy nhất khúc mắc với linh cảm là ta có lắng nghe nó hay không.
Một số bức có vẻ thu hút, lôi cuốn người ta, nhưng những cái khác lại vô vị, chẳng có gì đáng xem. bây giờ mọi người trong công ty đã hài lòng. Mà, ông muốn nghe bạn mô tả xem bạn cảm thấy như thế nào về từng quyết định.