Khi thấy được điều đó, ngay lập tức tôi có thể lái câu chuyện về quá khứ. Và đó cũng là nguyên tắc vàng sau cùng mà tôi muốn nói: Hãy cởi mở (một cách chân thành) với người mà bạn đang trò chuyện, để họ cũng cởi mở với bạn nữa chứ! Ông hãy giúp tôi biết sai lầm cốt yếu của tôi là gì không?
Cách đây mười phút người ta đã đặt cho tôi một cái tên mới. Tôi cảm thấy có lẽ mình đã đi đúng hướng. Kennedy chỉ nói duy nhất một câu.
Những tranh ảnh minh họa rất tuyệt vời để làm sáng thêm ý tưởng của bạn. Bạn đã thấy việc lắng nghe quan trọng như thế nào rồi chứ? Tôi đã không cứng nhắc chỉ hỏi theo một cẩm nang soạn sẵn. Các bạn ạ, không biết có phải vì quá ấn tượng trước phản ứng của Marshall hay không mà tôi như được truyền sinh lực, không còn thấy căng thẳng nữa.
Tình cờ tôi đứng cạnh một đại biểu thuộc phái đoàn Oklahoma, và vô tình nghe ông nói rằng: Tôi không biết người đàn ông đó, nhưng hôm nay ông ấy đã nhắc cho tôi nhớ vì sao tôi là một đảng viên Đảng Dân chủ. Hai là, trước khi bắt đầu phải nghĩ mình sẽ nói gì. Và cho dù hỏi với bất cứ ai thì bao giờ tôi cũng tạo ra một cuộc tranh luận vô cùng thú vị và gay cấn.
Trong phim Cuốn theo chiều gió, Clark Gable vai Rhett Buttler nói với Vivien Leigh vai Scarlett OHara rằng: Tiểu thư ơi, thật ra tôi có chửi rủa ai đâu. Nói là đi buôn cho oai chứ thật ra toàn bộ số hàng chỉ là một thùng gỗ đựng sách giáo khoa… của người khác. Và tôi biết ai ở tình huống như tôi cũng vậy.
Tôi rất kính nể Bob. Tôi còn nhớ ở lễ tang của John, tôi đã nói rằng: Tôi sẽ không bao giờ quên được buổi tối thứ sáu hôm ấy, lúc tôi ở bệnh viện bên John trong những giây phút cuối cùng. Tôi đã từng thấy điều này ở những người có nghề nghiệp rất khác biệt nhau.
Đừng nói quá nhiều chuyện vì ngoài chuyện của bạn ra còn nhiều câu chuyện của những người khác muốn thảo luận nữa. Đối với nhiều người, trò chuyện với những người nổi tiếng là một thách thức khó khăn. Đáng mến là khi đi xem bóng chày, ông luôn ngồi ở hàng ghế bình thường chứ không hiện diện ở những chỗ VIP, và chưa bao giờ người ta thấy ông bỏ về nửa chừng.
Có thể chúng ta không phải là những nhà lãnh đạo thế giới, có thể bài nói của chúng ta không liên quan đến chiến tranh hay hòa bình, hay vận mệnh của dân tộc. Thế là tôi cứ quanh quẩn ở đó, chờ đợi một cơ hội. Tôi vẫn nhớ một cao trào trong vở hài kịch cổ điển The Honeymooners.
Tôi là người phát biểu sau cùng. Đừng kể dài dòng về tiểu sử của bạn, bởi họ đã biết những cái ấy trong hồ sơ mà họ vừa mới đọc. Don nói nhỏ với Sinatra: Vỗ mạnh hơn cho tình cảm vào, Sinatra.
Tôi tin rằng cuốn sách này đã giúp bạn ít nhiều trong nghệ thuật nói. + Chớ nghĩ rằng bạn đang nói với những bậc giáo sư, tiến sĩ Khi thấy được điều đó, ngay lập tức tôi có thể lái câu chuyện về quá khứ.