Thế là dường như nó cáu, nó kêu gào to hơn.Bác bắt đầu lấy thức ăn ra cho.Và chấp nhận đời không phải trò chơi.Có bệnh nhân nhìn bà già, mặt buồn rười rượi như bị gợi những ký ức về miền quê.Bạn sẽ không trình bày nhiều.Dù biết là tạm thời thôi.Một kẻ lạc loài vô cảm.Nhưng ta không cho nàng nói.Nơi ấy có bác trai, bác gái và bố mẹ tôi.Không chắc, khi mà mỗi con người đều đầy khao khát tự do, hưởng thụ nhiều và nhiều nữa.
