Tự hỏi: "Theo luật trung bình, có bao nhiêu phần chắc chắn rằng tai nạn mà mình đương lo đó sẽ không bao giờ xảy ra". Cái thế giới bà khám phá ra kích thích bà viết một cuốn sách tả nó. Kinh nghiệm đó đã cho tôi những bài học.
Các y sĩ ở Mayo nói rằng khi dùng kiếng hiển vi để xem xét dây thần kinh của những người chết vì đau bệnh này thì thấy những dây đó bề ngoài cũng lành mạnh như dây thần kinh của Jack Dempsey, một tay quán quân về quyền thuật. Nhiều người mệt tới nỗi lăn ra ngủ, không kịp ăn. Cho nên tôi phải viết chương này để gõ cửa bạn và xin bạn đề phòng.
Một người khuyên tôi trước khi ngủ, tập trung tư tưởng vào đồng hồ báo thức. Kết quả là đến nay, các bà làm được nhiều việc hơn mà lại ít mệt hơn. Sau khi thầm giải quyết như thế, tôi đã bắt đầu thấy dễ chịu hơn.
Ông Sam Wood, một trong những nhà sản xuất phim hát bóng nổi danh tại Hollywood nói rằng ông đã nhức đầu nhất bởi các tài tử trẻ tuổi. Phải nói tôi đã tiến tới một quan mới mẻ về tôn giáo. Thế là tôi nhảy phắt dậy, khóa vòi hơi và mở cửa.
Chị làm điệu bộ thiệt "mầu mè". Tôi là y sĩ cho nên thấy được nhiều người dùng phương thuốc gì cũng vô hiệu, chỉ bình tĩnh tụng niệm mà hết bệnh và diệt được âu sầu. Như ông William James nói, nó làm cho đời sống có ý vị hơn, có sinh khí hơn, rộng rãi hơn, thoả mãn hơn.
Nhưng thật không ai tả cảnh vạc dầu ở cõi trần này hết, cảnh thê thảm của những kẻ quá ưu tư. 000 đồng nhờ được bớt 30%. Cescil dạy y khoa tại trưởng Đại học Cornell được khắp thế giới nhận là một chuyên môn về chứng sưng khớp xương.
Nhà bác học trứ danh Pasteur, đã nói về "sự bình tĩnh tại các thư viện và các phòng thí nghiệm". Một nửa những đau đớn của ta là bởi lòng tự ái bị thưng tổn nhẹ hoặc lòng kiêu căng bị kích thích nhục nhã". Bạn có chịu đổi cái bạn có để lấy một triệu Mỹ kim không?
Tôi nhìn xung quanh, xem xét lại lỗ hầm chữ nhật của tôi và tự nhủ: "Có vẻ lỗ huyệt quá". Lệnh trên bắt tôi coi việc vận tải những chất nổ. Bác sĩ Foster Kennedy, nhà thần kinh học trứ danh, nói với tôi rằng khi đội binh thứ năm của Anh rút lui năm 1918, ông thấy nhiều chú lĩnh mệt tới nỗi lăn ra đất, mê man như chết.
Cháu phải tưởng tượng thân cháu mềm như sợi bún. Vận mạng của ta ở trong tay ta, chính ở trong tay ta. Tuy nhiên, môn ấy sẽ có tương lai chắc chắn.
Trong năm người thì bốn người có thể không có gì khác thường hết. Tại sao tôi lại gặp phải tai ương này? Tôi có làm điều gì ác đâu? Tôi nghẹn ngào khóc suốt một ngày. Vậy chắc viên kiến trúc sư ấy rất thích được phỏng vấn.