Bạn nắm lấy cổ nó, lôi nó về.Tôi muốn nói là chúng ta không suy nghĩ về những cái thực quan trọng, về vấn đề hạnh phúc của ta, về con đường chúng ta đương đi, về những cái mà đời cho ta, về vai trò của lý trí trong hành động của ta, về mối quan hệ giữa nguyên tắc và hành vi của ta.Thưa bạn, tôi nhiệt liệt lập lại rằng tôi viết cho bạn đấy.Nhưng có nhiều mức độ.Có nó, làm cái gì cũng được; thiếu nó, không làm được việc gì cả.Một người có thể muốn tới thành La Mecque (Đất thánh của những người theo Hồi giáo).Một thất bại vẻ vang không đưa tới đâu cả, nhưng một thành công nho nhỏ sẽ đưa tới một thành công không nhỏ đâu.Nếu một người đứng trên bờ hồ tắm và hỏi bạn: "Tôi phải bắt đầu nhảy ra sao đây?" thì chắc chắn bạn đáp: "Cứ nhảy đi, bình tĩnh mà nhảy".Nhưng trước khi bắt đầu bạn cho phép tôi dặn nhỏ mấy lời này:Vậy mà bạn đương đi tìm hạnh phúc, phải không? Bạn tìm thấy nó chưa?
