Ông trầm tư suy nghĩ, mặc cho con lạc đà sải bước xuống bờ dốc thoai thoải.- Chẳng lẽ mình đã sai khi chọn lối thoát này? Chẳng lẽ mình đúng là một kẻ hèn nhát, một con người có linh hồn của một kẻ nô lệ ư? – Nghĩ đến đây, bỗng nhiên đầu óc của tôi bỗng trở nên tỉnh táo hơn.- Con trai à! – Cha tôi bảo.Trên con đường đó, bạn háo hức, mong muốn thực hiện nhiều ước mơ, dự định, khát khao… của riêng mình.Mọi người đều ngơ ngác nhìn nhau, sau đó họ cùng cười và giơ cao những cái túi trống rỗng của mình.Nhưng tôi thì họ không đánh được đâu.Vào thời kỳ đó, giấy viết chưa có, cư dân Babylon đã cẩn thận ghi khắc tri thức của họ trên những tấm thẻ đất sét còn ướt.Tôi không muốn chuốc lấy gánh nặng từ người anh rể của tôi.- Hưởng thụ cuộc sống ư? Cháu sẽ tận hưởng cuộc sống như thế nào nếu cháu ở vào địa vị của ta?Họ đều là những người khôn ngoan và luôn biết cách sử dụng vàng sao cho có lợi nhất.