Vào nằm chôn mình trong suy nghĩ. Vòng một cái đai qua người rồi bật máy cho nó rung dữ dội làm người mình cũng rung theo. Và tôi và xung quanh sẽ thôi cảm giác về em nữa.
Không để nàng phải đau đớn hơn nữa. Còn một cái quên đáng sợ nữa là quên rằng phải cố không được khinh bỉ loài người dù họ tỏ ra khinh bỉ anh. Anh ta thả miếng ni lông trắng đục ấy xuống dưới chân.
Cái mà là một người thì đứng ở vị trí nào cũng có quyền nói. Còn nữa, chị út có cô bạn thân đôi lúc đến nhà. Nhưng tôi không muốn có thái độ của một kẻ bỏ chạy.
Thằng em ngồi kiểu đầy tính hiền triết từ đầu đến cuối buổi. Nhưng trong đêm, với đôi mắt mở thao láo, bạn còn cảm thấy độ vang của tiếng thét ấy. Các anh chị chưa bao giờ dám thế.
Đối diện với bà già và cái thùng rác là những bồn hoa cỏ tươi tắn, nõn nà. Trốn học mà để bị nói. Vài câu đùa nữa, và những người mới nhìn bạn với ánh mắt trìu mến như những người cũ đã từng nhìn.
Xem bóng đá thì ngơ ngác và ngây thơ đầy tính đáng yêu như dân quê ta sang Mỹ. Yêu say đắm là chơi. Tự nhiên nó rất dịu, như một câu hát, không hề bậy.
Căn bản chưa xong cái việc viết và công bố nốt đoạn đời này, chưa yên tâm hết mình với cái gì khác cả. Trước đó, lúc nghe mẹ khóc bên cạnh, tôi đã muốn ôm lấy mẹ, gục đầu vào vai mẹ. Vừa làm xong bài thơ đã quên ngay nên lúc nào cũng thấy đầu óc mình chẳng có cái quái gì.
Và người ta thường gọi những vẻ đẹp của sáng tạo, của tài hoa là nghệ thuật: Nghệ sỹ sân cỏ, nghệ sỹ ẩm thực… Và hắn không muốn chỉ dừng lại ở một vài mặt nghệ thuật của chữ nghĩa. Có lẽ bạn đã rơi khỏi giấc mơ trước. Những thanh niên có thể coi là tốt xung quanh, họ sống.
Nếu cứ tiếp tục như thế thì bạn vẫn có thể chịu đựng nhưng không thể chấp nhận. Bạn đã bao giờ là một người yếu ớt về thể chất mà lại đủ thông minh để điều khiển một con chó ngao chưa? Bạn biết cách giật dây nó và khiến nó nghe lời mình. Nhưng không ngộ nhận mà ngại viết thì có phí đi không.
Dù tôi biết nàng chẳng bao giờ có thể thông minh bằng tôi. Mà dần dà đâm quen, bạn viết mà không biết nó có hay không. Được mấy cái bình nhựa truyền hết dịch, cả một đôi dép quai hậu, rồi bày biện cả ra vỉa hè.