Nó là hình thức cao nhất của văn chương.Nguyên nhân mối nguy đó là tại ta ráng làm nhiều quá, và chỉ có một cách tránh nó là lập lại chương trình, làm bơn bớt đi những cái nghề, càng học, càng ham, và có những kẻ thích hăm hở gắng sức tới nỗi luôn luôn như không kịp thở.Lúc nào có dư thời giờ thì tôi sẽ đọc.Thành một nhà chuyên môn cũng thú lắm chứ!Có người phải làm việc nhiều hơn người đó để kiếm ăn, nhưng có kẻ lại làm ít hơn.Chắc là bạn muốn tin rằng hạnh phúc không sao đạt được.Không có gì so sánh với nó được.Vậy mà người ta cứ bảo thời giờ là tiền bạc chứ.Thưa bạn, nếu vậy, xin bạn thứ lỗi cho tôi, bạn chính là người mà tôi tìm đỏ mắt trong bốn chục năm qua.vạn sự đều tuỳ thuộc vấn đề đó cả.