– Quan tể tướng đáp lại – Chúng ta không thể kết án một người thành đạt vì lý do anh ta biết cách kiếm ra nhiều tiền bạc, đồng thời cũng không thể nhân danh công lý nhằm tước đoạt tất cả của cải do họ kiếm được bằng con đường làm việc chân chính để chia cho những người kém năng lực làm việc hơn họ.– Tôi cảm động nói, rồi chợt hỏi bà – Thưa bà, theo bà thì con có linh hồn của một người tự do hay của một kẻ nô lệ?- Kính thưa ông! - Người nông dân nói với tôi.Có lẽ trong số các anh không ai biết được tôi đã từng là một người nô lệ ở Syri?Ông Arad còn giẫm đạp lên những mảnh vụn đó cho đến khi chúng biến thành bụi.Và ở đó sẽ không có ai biết được tôi đã từng là một người nô lệ.Vài ngày sau vào một buổi chiều, Rodan do dự bước vào cửa hàng của Mathon, một người cho vay vàng, buôn bán nữ trang và các loại vải vóc quý.- Tôi xin lỗi, tôi thật tiếc về điều đó.Họ cho biết như một sự gia ân, rằng nếu con muốn, họ cho con cùng tham gia vào cuộc cá cược đó.Nay ta đã già rồi mà những đứa con trai của ta chỉ biết tiêu pha, chứ không hề có ý muốn làm ra tiền.
