Chắc bác chưa chữa cho thi sỹ bao giờ.Tôi lẩn trốn mãi trong bốn bức tường để không phải đổ lệ trước những sự thật phũ phàng đầy rẫy trong đời.Ừ thì mỗi người có một góc nhìn riêng nhưng tả thì cũng ngại lắm.Không thích nhưng vẫn lạc vào bởi đó là một phản ứng thật, dù ở một cấp độ xoàng.Tôi cần làm việc, làm việc chính là sự nghỉ ngơi của tôi.Và bạn nhận ra, bạn ngủ để lẩn trốn chúng.Hy vọng, cái này có thể giúp gì đó cho giấc ngủ của bạn.Nơi ấy có bác trai, bác gái và bố mẹ tôi.Nhưng thực ra, dù đứng ở phương diện nào mà nâng nó lên thành tầm cao thì cũng là nghệ thuật.Vì cô người cá trong tivi đang ngậm cái đuôi nó.
