Không có gì giản tiện hơn.Chính bạn là người tôi muốn khuyên đấy.Nên nhớ bản tính con người, nhất là bản tính của bạn.Còn lý trí, nó chỉ giữ trong đời ta một chỗ nhỏ nhoi.Bạn sẽ nhìn kỹ từng nhạc cụ một và nghe thanh âm của nó; bạn sẽ biết một vài nhạc-cụ của Pháp khác của Anh ra sao, sao nhạc công này lãnh lương cao hơn nhạc công kia, mặc dầu nhạc cụ của họ không phải là thứ khó chơi như đàn vi-ô-lông.Và càng ít suy nghĩ bao nhiêu thì càng ít có lý trí bấy nhiêu.Bạn bảo ngày của bạn đầy công việc rồi, đầy đến tràn trề ra ư? Bạn bỏ ra một ngày đến mấy giờ để lo vần đề cơm áo? Bảy giờ, phải không? Và mấy giờ để ngủ? Bảy giờ nữa ư? Tôi xin tính thêm hai giờ nữa cho rộng rãi.Tất cả các hiền nhân của mọi thời đều đồng ý về chỗ đó.Xin bạn đừng tỏ vẻ mỉa mai khi nghe hai tên ấy.Bỏ qua lời tôi là bỏ qua lời khuyên quý báu nhất đấy.
