Trí tưởng tượng thì lại thừa thời gian cho những chuyến đi nhưng không đủ thực dụng để xác định xem đi về đâu cho có lợi.Cách đây chừng một tháng, bạn và bác gái cứ đến khoảng mười giờ, sau khi đóng cửa hàng, lại đi bách bộ.Thế thì nên trở thành một chú chó ngao nữa của tôi.Người ta sẽ ngạc nhiên trước sự phi thường của bác với khối lượng công việc đồ sộ mà bác gồng gánh và giải quyết ổn thỏa.Có lương tâm và danh dự chung không? Có đấy.Phá bỏ sự hủy diệt sự thật.Người ta không thể sống lâu với cái cơ thể vừa trống rỗng vừa trĩu nặng.Như một người đồng sở hữu biết điều.Xong rồi điên hoặc chết là xứng danh một con người hiếu nghĩa ư?Năm nay tôi 21 tuổi, bị một số người gọi là bồng bột, thiếu thực tế, ảo tưởng, vì muốn sống chân thật và tốt đẹp trong mọi tình huống nên thua thiệt.