Vị bác sĩ săn sóc tôi chỉ khuyên có vài lời mà thay đổi hẳn đời tôi. Viên thị trưởng Nữu Ước, William J. Những người đó trong tuổi thơ đã được thở một không khí ấm áp và chói lọi tình âu yếm, nên bây giờ đáp lại lòng thương ấy.
Nhưng truyện bà là truyện thiệt chớ không phải tưởng tượng đâu. "Trong lòng ta suy nghĩ làm sao thì ta như vậy". Chúa quay lại hỏi đệ tử: "Còn chín người kia đâu?".
Tên coi ngục đi kèm tội nhân thì hồi hộp, lo lắng. "Người ta chỉ bày tỏ được một cách hoàn toàn những điều cảm thấu thâm tâm". Khi làm việc, tôi đặt một chiếc mũ màu nâu trên bàn để luôn luôn nhớ rằng thân thể phải mềm như vậy.
Nhưng không bao giờ dì tỏ vẻ khó chịu ra nét mặt. Carier ra sao? Xin bạn nghe câu chuyện của một người chủ hãng bán dầu xăng ở Nữu Ước, trước kia có theo học lớp giảng của tôi: Vậy thiếu sự huấn luyện đó tất không sao bước lên bậc thang chót vót của xã hội được.
Dưới đây là một cốt chuyện hay nhất do bác sĩ Harry Emerson Fosdick kể lại, một truyện về những thắng bại của một cây đại thụ trong rừng. Mười tháng sau ông bà lại bỏ một người con gái nữa, sinh được năm ngày. Ông bảo rằng: "Tháng ba năm 1945 tôi đã học được một bài quan trọng nhất trong đời tôi, học được ở ngoài khi bờ biển Đông Dương, dưới mặt nước hơn 90 thước.
Mấy chục năm trước, có một thanh niên khác tên Sam, rất chán cái việc phải đứng suốt ngày tiện bù loong trong một xưởng nọ. Chỉ vô ý một chút là chiếc tàu này sẽ nổ tung lên. Làm như vậy mà có thể thay đổi luôn được cả đời bạn nữa thì cũng bõ công lắm chứ! William James trong bài tuỳ bút Kinh nhật tụng về đạo xả hơi nói: "Sự căng thẳng, hấp tấp, lăng xăng, hổn hển, cuồng nhiệt của đời sống người Mỹ.
Cũng là những tờ giao kèo đó mà ông đọc đi đọc lại tháng này qua tháng khác. Bà chỉ có mỗi một mụn con trai, và vì túng thiếu, đau ốm và ghen tuông, bà phải cho người khác nuôi khi nó mới bốn tuổi. Nói không ngoa, họ đau vì đã mất sự thăng bằng bởi mất tin ở tương lai.
Thế nào bạn cũng được tiếp và nhận được những lời khuyên vô giá và sau nầy khỏi phải phí nhiều năm thất vọng, đau lòng. Sau bữa ấy, tôi vừa khóc vừa cầu xin. Tôi mua được cuốn Quẳng gánh lo đi và vui sống (và hai cuốn khác nữa) hồi đầu tháng tám từ một người bán hàng dạo, giá bìa ghi 34.
Ông phải bỏ tiền riêng trả ngân hàng đó để y khỏi ngồi tù. Vậy thì ta phải hành động theo tài năng của ta, như Irving Berlin đã khôn khéo khuyên George Gershwin. Tôi gọi điện thoại ngay cho viên chủ bút tớ báo này, bắt phải đăng một bài cải chính, trong đó phải ghi những kết quả tôi đã thâu hoạch được do phương pháp giáo huấn của tôi - và lẽ cố nhiên, tôi cho việc nhạo báng này là một trọng tội.
Quy tắc 5: Hăng hái làm việc thì sẽ không thấy lo lắng và mệt nhọc nữa Không bao giờ tôi quên được hôm tôi bắt đầu nhận việc. Có thể rằng ông hay bắt bẻ quá không ai dám lại gần, nên không ai dám nghĩ tới sự cảm ơn chủ.