Thử và sai thường là cách hữu hiệu trong những trường hợp đi trước. Có một nhóm người quan trọng mà Watson không viết vào danh sách của định đề con người. Tôi cảm thấy bực mình khi người ta nói về bộ não điện tử.
Đó là đổi mới, môi trường làm việc, chính trực, tính tôn giáo của tổ chức. Tuy nhiên, theo tài liệu của William Rodgers (Think: A Biography of the Watsons and IBM, 1969) thì Watson làm công việc Không ai hỏi ông về biểu tượng đó.
thì Watson chính là một trong những người đầu tiên làm điều đó. Năm công việc cần làm của anh là gì, McPherson? Và với tư cách nhà lãnh đạo doanh nghiệp Watson cần hướng dẫn nhà kế thừa tư duy làm ăn.
Ngay cả Maney, người đã bỏ ra nhiều năm để độc quyền khảo cứu kho tư liệu về Watson, cũng chỉ có thể đặt câu hỏi tại sao ông lại hào hứng làm việc đó? mà không thể đưa ra bằng chứng trả lời, ngoài suy đoán một người tầm cỡ như Patterson đã ra lệnh thì Watson thấy không có gì phải băn khoăn. Đó là tác giả Lord Bowden có nhắc đến câu nói của giáo sư toán học Douglas Hartree của nước Anh, trên American Scientist số Ông bắt đầu lựa chọn những cái tên có thể thống nhất toàn bộ các bộ phận trên thế giới và nó đủ sức đi ra toàn cầu và
Ông thề sẽ sống xứng đáng với hy vọng của cha. Họ là những nhà kinh doanh cao cấp thuộc Theo ghi nhận của Peter Drucker, cụm từ công nhân dịch vụ xuất hiện từ 1920 và đó là một trong những dấu hiệu đầu tiên của nền kinh tế tri thức ngày nay.
dùng nhiều chiến lược như sở hữu các bằng sáng chế hay liên kết với các trung tâm nghiên cứu để phát minh. Và: Con không thể làm việc cho IBM. Bà chủ tạp hóa của khu phố nọ cùng Sam Walton (ông chủ tập đoàn bán lẻ lớn nhất thế giới Wal-Mart) đều giải quyết vấn đề mua sắm của xã hội thông qua việc mở cửa hàng bán lẻ.
Cả nửa cuộc đời sau, ông đã làm việc cật lực từ một bản án, từ một sai lầm và giờ đây tổng thống và là bạn của ông gọi ông là một người tốt. Cuốn sách này cho rằng, các máy móc của IBM tại Đức đã giúp Hitle quản lý và giết người Do Thái. Thời điểm phát ngôn được ghi là năm 1951, chúng ta biết rằng những cái máy tính thì to như một căn phòng.
Nhưng Watson nhận ra rằng trong quản lý, mọi chuyện đã không tuyệt vời như ông đã viết cho con vào cái ngày Tom gửi thư báo sẽ về với IBM. Trong 15 năm lãnh đạo của mình, như Time đã nhận định, Tom đã biến IBM từ một công ty trung bình trở thành công ty lớn thứ 12 trên thế giới, từ Watson gửi cỗ máy đến cho Harvard vì chỉ có các nhà khoa học mới cần những phép tính khổng lồtrong thời gian ngắn.
Tom đã như một phi công đưa IBM vào kỷ nguyên máy tính, trên đôi cách của cha mình. Người Mỹ ăn mừng đại lễ một ngàn năm mới bằng cách nhớ lại Watson và tôn vinh ông. Việc mất một nửa thị trường này đánh một đòn đau vào niềm tự hào số một của IBM, đó chính là khả năng
Giờ đây, ông không chịu nổi cái đề nghị đi vay tiền như một con nợ. Và chúng có ý nghĩa thực tế trong thế giới văn minh. Watson chỉ giải thích rằng: Nếu ta gặp những khách hàng quan trọng, ta cần cố gắng ăn mặc như họ vậy.