Tôi ngó tay tôi chỉ thấy còn da với xương.Chính vì vậy mà tôi bắt đầu mất ngủ".Rồi một trận bão tuyết ào tới, tuyết đóng nặng trên mỗi cảnh, mỗi nhánh.Tôi đem hết thời giờ, nghị lực và hăng hái để làm nghề mới của tôi".Suốt mấy giờ liền, tôi cứ nghĩ đến con người tàn tật mà vẻ tự mãn đã lộ ra mặt như vậy.Toscanini mỗi đêm chỉ cần ngủ 5 giờ, nhưng Calvin Coolidge lại phải ngủ 11 giờ.Tôi muốn kể ra đây một bức thư của ông Georrge Rona, hiện ở tỉnh Upsala, thuộc Thuỵ Điển.Vài bạn đọc chương này chắc bĩu môi nói: "Không có gì vô lý bằng cả đoạn khuyên nên chú ý tới người khác ấy.Những chuyện ấy xa quá rồi.Chúng tôi phải ăn món rẻ tiền trong những hàng cơm bình dân.