Vào những năm 1940,ý tưởng của Chester Carlon bị 20 công ty trong đó có một số công ty lớn nhất nước bác bỏ. Anh được huấn luyện trong điều kiện hết sức khắc nghiệt :học sanh bị đánh đập và bỏ đói nều không làm theo lệnh. Ta không có cách nào khác ngoài việc học hỏi đẻ có thể tránh không gặp chúng nữa .
Thế giới thật vĩ đại! Mọi thứ sẽ trở nên vĩ đại! Vâng, tôi là người vĩ đại nhất! Lúc đó tôi mới hiểu tại sao võ sĩ Muhammad Ali cứ hô to: “Tôi là người vĩ đại nhất” mỗi khi bước lên võ đài. Hảy thử tưởng tượng một xã hội mà ở đó mọi người đều sẵn sàng thử sức và sẵn sàng đón nhận thất bại. Hãy dừng ở đây và hãy suy nghĩ thật kĩ.
“ Nếu cuộc đời bạn không gặp phải thất bại, có lẽ bạn sẽ không có đủ bản lĩnh. Nhưng một lần nữa, định mệnh lại giáng một đòn chí tử cho bà. Những gì còn lại trên khuôn mặt anh là vô số những vết sẹo và phải nói là không thể cắt bỏ được nữa.
Khi bạn gặp anh,khuôn mặt khủng khiếp hơn một chút vẫn không có lời phàn nàn hay kể lể về cuộc phẫu thuật và những cơn đau mà anh vừa trải qua. Vì mất hết tử cung, bà mất hết các hooc mon , điều này làm cho xương của bà bị hư và trở nên xốp. Hãy nghĩ đến hàng triệu đứa trẻ chết khi còn mới sinh ra , và bạn sẽ giểu được ý tôi.
ĐIều này dẫn đến chỗ thừa nhận rằng chỉ có cạnh tranh với người khác mới dẫn đến thành tích và một người chỉ thành công khi biết đặt lợi ích cá nhân lên hàng đầu. Các bác sĩ, các nhà phẫu thuật lúc đó đã lưu ý rằng xương của bà đã quá xốp và rất dễ gãy, giống như một cụ già 80 tuổi , lúc ấy bà chỉ mới 45 tuổi. Đây chính là điều bí mật làm cho gánh nặng trở thành phúc lành và thử thách trở thành chiến công.
Người chủ cửa hàng không biết phải làm gì cả. Tôi có thể cảm nhận được điều đó. Vào ngày 18/05/1931, họ lại đệ đơn xin phá sản.
Cách ăn mặc của ông không giúp cải thiện hình dáng kì quặc cảu ông. ”_ BHAGAVAD GITA , THÁNH KINH CỦA ẤN ĐỘ GIÁO Ngày nay, trên thị trường có rất nhiều sách bàn luận về sự thành công.
Khi gặp khó khăn và thất vọng,ta cảm thấy hết sức cay đắng . Vì vậy, tôi đã lần lượt xin hết việc này đến việc khác. Và xin hãy nhớ cho rằng , không có cách đúng để làm một việc sai.
Cũng như sự thay đổi theo chu kỳ từ trước đến nay của các mùa, cuộc sống có những cái ấm áp dễ chịu của mùa hè và cái rét buốt của mùa đông… Nhưng chúng ta có thể tự nâng mình lên khỏi nỗi chán trường và tuyệt vọng, vươn đến sự vui vẻ của hy vọng và biến đổi các thung lũng hoang vắng tối tăm thành những lối đi chan hòa ánh nắng của sự thanh bình sau lắng. "Khi đến Mĩ:thứ nhất tôi không biết tiếng Anh . Nếu thất bại nữa,ta lại đấu tranh tiếp .
Chính sự lo sợ thất bại đã ngăn cản người ta thành công. Chúng tôi tự chỉ định mình làm giám đốc dù lương thấp. Vì thế, tôi luôn mong được đến trường, tuy nhiên đó cũng là nơi tôi vừa yêu vừa ghét.