Trái lại những buổi họp nhàm chán và vì sao nhàm chán thì tất cả chúng ta ai cũng biết. Joe và tôi thay phiên nhau tường thuật trực tiếp trận bóng theo cách đó cho đến hết hiệp một. Tôi đã đi tới đi lui ở đó suốt ba tuần liền, với niềm hi vọng sẽ được vào làm nghề phát thanh như vẫn hằng ao ước.
Tuy vẫn không thể nhìn thấy rõ hơn, nhưng nhờ nó ít ra có thể đoán được tên cầu thủ. Nếu bạn cảm thấy chán hay nghĩ là đã tới lúc cần kết thúc cuộc trò chuyện, xin mách bạn một phương pháp hết sức hiệu nghiệm để rút lui ngay lập tức. Thậm chí nó còn phá vỡ những ấn tượng tốt đẹp mà trước đó bạn đã cố công tạo dựng.
Nhưng thật sự tôi đã bỏ phiếu cho ông. Đừng nói những gì không thích hợp hay những gì thừa thãi. Vị khách té cái rầm ngay giữa phòng thu, bởi ông là một linh mục Catholic.
Một bài diễn thuyết thành công sẽ góp phần không nhỏ cho sự thành công của bạn. Nhưng khi đang nói câu thứ nhất, bạn có thể vạch ra trong đầu câu thứ hai. Tôi nghĩ rằng không có người thành công nào mà không thể bày tỏ được chính mình.
Tại sao chúng ta không đun nóng Đại Tây Dương lên? Khi phía dưới quá nóng thì những chiếc tàu ngầm này cũng phải ngoi ngóp bò lên mặt nước thôi. Đừng giải thích hoạt động của con chíp điện tử trong cái lò nướng bánh hiện đại như thế nào. Nhưng giờ đây tất cả đều lộn xộn.
Đừng quá đặt nặng việc đang đứng trước máy quay và truyền hình trực tiếp, chúng ta sẽ có một cuộc trò chuyện bổ ích và thú vị hơn nhiều. Một lần, chúng tôi hợp tác với tờ báo Miam Herald thực hiện chương trình phỏng vấn anh chiến sĩ không quân xuất sắc sống tại Miami (xin được phép giấu tên theo ý muốn của anh). Có thể tôi không thích, nhưng nếu không biết thì tôi sẽ trở thành người lạc hậu.
Đồng hồ gõ 12 tiếng. Giả sử một vị thần ban cho bạn phép tàng hình thì bạn sẽ làm gì? Đề tài này được đưa ra bàn luận trong một lần tôi có dịp đến tham dự buổi họp mặt của nhóm Mensa. Nhưng mục đích của tôi là cố gắng tạo nên một không khí sôi động, xóa đi sự mệt mỏi và nhàm chán.
Họ nghĩ tới gì, nói tới gì, đề cập ai, đều là những kinh nghiệm đa dạng được rút ra từ đời sống thường nhật. Không ai gọi Harry Truman là một nhà hùng biện vĩ đại cả. Đừng nói những gì không thích hợp hay những gì thừa thãi.
Họ hiểu được cảm xúc của ta như thế nào, quan tâm đến suy nghĩ của ta. Chương trình Don McNeills Breakfast Club sau 5 phút giải lao không quay trở lại, vì ban nãy tôi đã gạt cần ngắt sóng. Tôi không có câu hỏi nào dành cho anh cả.
Vậy thì tại sao tôi không được hỏi tổng thống những câu như thế? Những gì mà khán giả của tôi thắc mắc: Tôi sẽ hỏi. Luôn nắm rõ và khẳng định lại vấn đề. Trước một đại lễ như vậy, các nhà tổ chức đã đặt cùng lúc hai sân khấu, đẩy chúng lại kề nhau nhưng vẫn còn dư ra một khoảng nhỏ.